Trong Tinh Không vô tận, Dương Bách Xuyên dắt tay mỹ nhân quyến rũ Mai tỷ ngao du tinh hải, cũng nét lãng mạn riêng.

Có định vị thần hồn của Tinh Bàn, Dương Bách Xuyên không sợ lạc đường, cũng không sợ không tìm thấy Tiểu Yêu Giới, chỉ cần thuấn di băng qua Tinh Không.

Tên họ Dương nào đó nắm tay mỹ nhân băng qua hư không, ban đầu còn cảm thấy mừng thầm trong lòng, chỉ việc thuấn di đi đường. Nhưng sau mười ngày liên tiếp, hắn không chịu nổi nữa.

Bởi vì thuấn di tiêu hao rất nhiều thần hồn và chân nguyên.

Thi triển thần thuấn di mười ngày liên tục, cho dù hắn là người sắt cũng không chịu nổi.

Tấn nhiên hắn cũng không biết trong thời gian mười ngày mình đã vượt qua bao nhiêu nẻo đường trong Tinh Không, nói chung là cảm giác đã đi rất xa....

Nhưng trong cảm nhận của Tinh Bàn thì Tiểu Yêu Giới vẫn còn xa tít tắp, tên họ Dương nào đó hơi uể oải.

Sau mười ngày, cuối cùng hắn cũng dừng lại: "Mai tỷ, chúng ta nghỉ ngơi một lát rồi hẵng đi tiếp."

Mai tỷ biết Dương Bách Xuyên mệt mỏi, bèn mỉm cười nói: "Đệ chỉ phương hướng, đổi thành ta dắt đệ đi!"

Dương Bách Xuyên sửng sốt. Quả thật mười ngày nay toàn là hắn dắt Mai tỷ thuấn di đi đường, hầu như Mai tỷ không làm gì cả.

Lúc này nghe nàng ấy nói xong, Dương Bách Xuyên thấy như vậy cũng được!

Hiện tại Mai tỷ cũng được coi là cao thủ, nàng ấy có truyền thừa của Long tộc, hắn biết một số thủ đoạn của nàng ấy, để Mai tỷ dắt hắn đi không phải là không thể.

"Được."

Dương Bách Xuyên gật đầu.

Một giây sau, Mai tỷ kéo hắn, vèo một cái biến mất tại chỗ. Nàng ấy cũng thuấn di, khoảng cách thuấn di không kém hắn bao nhiêu.

Bảy ngày sau, Dương Bách Xuyên cảm nhận được tốc độ của Mai tỷ dần chậm lại, bèn nói: "Mai tỷ, ta cảm thấy sắp đến rồi, chúng ta phi hành nhé, chứ cứ thuấn di thế này thì quá hao tổn chân nguyên và lực Thần Hồn. Đừng để đến Tiểu Yêu Giới xảy ra biến cố gì, chúng ta lại không thể đối phó được."

"Đúng là như thế. Đệ khôi phục thế nào rồi?" Mai tỷ dừng lại, hỏi.

"Tàm tạm rồi. Tỷ cũng khôi phục pháp lực đi đã rồi nói sau." Dương Bách Xuyên vừa nói vừa lấy ra chín quả linh đào mẫu thụ cho Mai tỷ khôi phục pháp lực.

Trong Tinh Không không có linh khí trời đất, cũng có thể nói là linh khí trời đất chỉ có trong tinh cầu.

...

Một ngày sau, nhờ có linh đào mẫu thụ của Dương Bách Xuyên nên Mai tỷ đã khôi phục tu vi.

Nàng ấy mở mắt ra và nói: "Đi thôi!"

"Lần này chúng ta phi hành đến đó, Tiểu Yêu Giới không còn xa." Trong lúc nói chuyện, Dương Bách Xuyên lại nắm tay Mai tỷ.

Bây giờ Mai tỷ đã quen rồi, kệ cho Dương Bách Xuyên nắm tay, có điều trong lòng cứ cảm thấy là lạ.

Hai người phi hành tiến về phía trước...

Chặng đường này rất yên bình, không xuất hiện bão Tinh Không gì đó.

Trong cảm tri Tinh Bàn, bọn họ sắp đến gần Tiểu Yêu Giới rồi, lúc này hai người nắm tay nhau phi hành cũng thấy nhẹ nhõm.

Chuyện trên đời thường là như vậy, lúc nào cũng phải cẩn thận từng li từng tí, sự cố sẽ xảy ra tại thời điểm mấu chốt nhất.

Một ngày sau khi Dương Bách Xuyên và Mai tỷ phi hành trong Tinh Không, đột nhiên xung quanh có gió lớn kéo tới.

Gió đột nhiên xuất hiện không có dấu hiệu báo trước, như thể hai người vô tình bay vào một dòng lốc xoáy, hoặc có thể nói là rơi vào bẫy dòng xoáy.

Không có sự chuẩn bị tâm lý.

Vù vù...

Cơ thể bỗng mất trọng tâm, lảo đà lảo đảo.

"Mai tỷ, mau phòng ngự! Là bão Tinh Không..."

"Á!"

Mai tỷ phát ra tiếng hét kinh hãi.

Tiếp đó, Dương Bách Xuyên cũng rên một tiếng.

"Phụt phụt phụt!"

Hai người rơi vào trong gió lốc, gió lớn thổi vào người như dao cắt. Nếu không phải hai người đều có nhục thể rắn rỏi, thì Dương Bách Xuyên cảm thấy lần này nhục thể sẽ bị cắt thành muôn mảnh.

Tóm lại là toàn thân vô cùng đau đớn.

Bão Tinh Không bất ngờ ập đến đã tách hai người ra.

Hai bàn tay nắm lấy nhau bị tách ra, Dương Bách Xuyên hoảng sợ, hắn biết rằng nếu lúc này Mai tỷ bị cơn bão Tinh Không cuốn đi, Tinh Hải mênh mông ai biết nàng ấy sẽ bị cuốn đi đâu?

Lần chia tách này có lẽ khoảng cách là mấy vạn, thậm chí mấy chục vạn dặm hoặc xa hơn. Không có Tinh Bàn tinh hải thì chưa biết chừng sẽ không thể tìm thấy Mai tỷ...

"Mai tỷ..."

Dương Bách Xuyên hoảng sợ tột độ.

Vù vù vù...

Hắn đang ở trong bão Tinh Không nên không nhìn thấy gì cả, chỉ nghe thấy tiếng gió lớn rít gào bên tai.

Nơi này có trọng lực lớn, có cảm giác đau nhói như dao cứa vào da thịt, thật sự rất khốn khổ.

Dương Bách Xuyên gào to, cố gắng thôi động pháp lực trong cơ thể, hai thần thông đại mệnh tinh hiện ra. Hắn điên cuồng thôi động chuông Đông Hoàng và cánh cửa U Đô để đối kháng với sức mạnh của bão lốc.

Keng!

Chuông Đông Hoàng phát ra âm thanh vang dội, phù văn màu vàng tỏa sáng, cánh cửa U Đô cũng mở ra ngay sau đó.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play