Sau khi bước vào trong sơn môn Sơn Hải Môn, quả nhiên là một động thiên khác.

Nơi trận pháp che giấu là một sơn cốc non xanh nước biếc.

Sau đó, Mai tỷ dắt tay tiểu Phượng Hoàng đi vào, nụ cười vẫn nở trên môi, có vẻ như nàng ấy rất vui khi trêu chọc Dương Bách Xuyên.

Tất nhiên về phương diện nam nữ hoặc có thể nói là chuyện tán trai tán gái, kiếp trước Mai tỷ là minh tinh nổi tiếng, nàng ấy đã gặp và cũng đã trải qua rất nhiều, cho nên trước mặt Mai tỷ, Dương Bách Xuyên chỉ là tay mơ.

Tên họ Dương nào đó ngoảnh đầu nhìn Mai tỷ, trái tim đập thình thịch mất kiểm soát.

Hắn đang định nói chuyện với Mai tỷ thì đột nhiên đằng xa vang lên một tiếng nổ.

Ầm!

Dương Bách Xuyên quay đầu nhìn thì thấy cách đó mấy nghìn mét có một vệt ánh sáng vàng phóng lên cao. Hắn cẩn thận cảm nhận, phát hiện ra đó là kiếm khí.

Thần thức lập tức quan sát, một giây sau sắc mặt Dương Bách Xuyên thay đổi: "Mai tỷ, quả nhiên là nàng ấy!"

Sơn môn Sơn Hải Môn không có đệ tử canh giữ, quả thật đã xảy ra vấn đề.

Lúc này trông thấy kiếm khí tận trời, khi thần thức quét qua Dương Bách Xuyên phát hiện đúng là đã xảy ra vấn đề.

Hắn nói với Mai tỷ một tiếng rồi biến mất tại chỗ, chạy đến nơi xảy ra chuyện.

...

Lúc này, trên quảng trường lát đá xanh rộng lớn ở sâu trong sơn cốc hội tụ tất cả các đệ tử của Sơn Hải Môn.

Nơi này là quảng trường tu đạo của Sơn Hải Môn.

Có hai nhóm người tách biệt đang giằng co.

Trịnh Bân Bân đứng trong sân, khóe môi dính máu, đỡ lấy sư phụ Thiên Hồ, trong tay cầm một thanh tiên kiếm, kiếm khí tận trời nhắm vào tất cả mọi người trên quảng trường, nhìn chòng chọc một thanh niên mặc đồ trắng trong sân bằng ánh mắt oán hận.

Trịnh Bân Bân không ngờ một thanh tiên kiếm lại mang đến rắc rối lớn cho mình, thậm chí còn làm liên lụy tới sư phụ và Sơn Hải Môn.

Thanh tiên kiếm trong tay là nàng ta vô tình có được, là thanh tiên kiếm từ trên trời rơi xuống lựa chọn nàng ta làm chủ nhân, nhưng lại rơi vào tầm ngắm của thiếu chủ của thánh địa Bách Luyện Sơn Trang.

Ban đầu chỉ có một vị sư tỷ đồng môn biết tin nàng ta có được tiên kiếm, nhưng cũng chính ả ta đã tiết lộ tin tức, thông báo cho môn chủ Sơn Hải Môn.

Cuối cùng, tin tức Trịnh Bân Bân có được tiên kiếm truyền khắp Sơn Hải Môn, sau đó truyền ra ngoài, không hiểu sao thiếu chủ Bách Luyện Sơn Trang là Thịnh Bảo lại biết, vì vậy nên mới dẫn tới phiền phức ngày hôm nay.

So với kẻ địch bên ngoài, Trịnh Bân Bân càng hận người trong nhà hơn.

Nhất là ả sư tỷ Quảng Hàn.

Trịnh Bân Bân đã lạnh lòng với Sơn Hải Giới rồi.

Khi xưa nàng ta gặp sư phụ Thiên Hồ ở sâu trong sa mạc Sơn Hải Giới, tình cờ thả sư phụ Thiên Hồ bị nhốt trong đó ra ngoài, mà Thiên Hồ cũng cứu mạng nàng ta, từ đó hai người trở thành sư đồ.

Sau đó Dương Bách Xuyên, sư đồ Thiên Hồ, tiểu trích tiên Đường Đường, Huyền Vũ và tiểu Phượng Hoàng cùng đại chiến với Hóa Thê Lương trấn thủ Sơn Hải Giới, cùng tới Tu Chân Giới. Trịnh Bân Bân đi theo sư phụ đến Sơn Hải Môn - tông môn chính tông của vương triều Sơn Hải.

Nhưng nào ngờ Sơn Hải Môn không tốt như trong tưởng tượng của nàng ta. Mặc dù sư phụ Thiên Hồ là nhân vật cấp bậc trưởng lão trong Sơn Hải Môn, nhưng dù sao bà ấy cũng bị nhốt ở sâu trong sa mạc Sơn Hải Giới nhiều năm, sau khi tìm thấy và tiến vào Sơn Hải Môn, bởi vì sư phụ của nàng ta mang huyết mạch Thiên Hồ nên vẫn làm trưởng lão.

Nhưng sao gần mươi vạn năm trước, sư phụ Thiên Hồ đã rời khỏi Sơn Hải Môn đến Sơn Hải Giới, thành lập nên vương triều Sơn Hải là phân bộ của Sơn Hải Môn. Sau đó vương triều Sơn Hải ở Sơn Hải Giới bị Thái Huyền Tông tiêu diệt, sư phụ Thiên Hồ bị nhốt ở Sơn Hải Giới gần mười vạn năm, đến khi bà ấy trở về thì các lão nhân cùng thời đã không còn.

Tuy Sơn Hải Môn ở Tu Chân Giới vẫn thừa nhận địa vị của sư phụ Thiên Hồ, nhưng đã không còn tình xưa nghĩa cũ, do đó sư đồ hai người không được chào đón.

Mà Trịnh Bân Bân là đồ đệ của Thiên Hồ, ngay từ đầu nàng đã là đệ tử của trưởng lão, có địa vị cao, thiên phú tu luyện không tệ, nhanh chóng bộc lộ tài năng ở Sơn Hải Môn. Cũng chính vì vậy mà một số đệ tử Sơn Hải Môn ghen tỵ với nàng ta, Quảng Hàn là một trong số đó.

Trịnh Bân Bân coi ả là sư tỷ, là tỷ muội tốt. Sau khi biết ả tiết lộ chuyện tiên kiếm, Trịnh Bân Bân mới nhận ra Quảng Hàn là một kẻ mưu mô.

Đồng thời nàng ta cũng thất vọng về Sơn Hải Môn...

Sau khi Trịnh Bân Bân có được tiên kiếm, nếu không phải sư phụ Thiên Hồ đã khôi phục tu vi như trước, đạt đến cấp bậc Cửu Vĩ Đại Thừa, thì e là tiên kiếm đã bị người ta cướp mất từ lâu rồi.

Môn chủ Sơn Hải Môn mặt dày bắt nàng ta giao nộp tiên kiếm, với lý do đệ tử của Sơn Hải Môn thì nên giao nộp tiên kiếm, cống hiến cho tông môn.

Tất nhiên đối phương không cưỡng chế yêu cầu, mà lôi đại nghĩa ra để ép buộc Trịnh Bân Bân. May mà dạo trước sư phụ Thiên Hồ đã xuất quan, gạt bỏ yêu cầu vô lý của môn chủ Sơn Hải Môn.

Nhưng cũng chính vì vậy mà tin tức Trịnh Bân Bân có tiên kiếm lan truyền ra ngoài, cuối cùng lọt vào tai thiếu chủ Thịnh Bảo của Bách Luyện Sơn Trang.

Thịnh Bảo là thiếu chủ của Bách Luyện Sơn Trang, cũng là thánh tử của Bách Luyện Sơn Trang. Nghe nói gã có thiên phú dị bẩm, từ nhỏ đã bái nhập môn hạ của tán tiên cấp cao nào đó trên đảo Tán Tiên, vẫn luôn tu hành trên đảo Tán Tiên, gần đây gã mới rời đảo Tán Tiên về Tu Chân Giới.

Ban đầu Thịnh Bảo thẳng thừng nói với Sơn Hải Môn là gã mới từ đảo Tán Tiên trở về, đang thiếu một món Tiên Khí thuận tay, nghe nói Sơn Hải Môn có Tiên Khí...

Ý là yêu cầu Sơn Hải Môn, hay nói chính xác hơn là yêu cầu Trịnh Bân Bân giao nộp Tiên Khí. Sơn Hải Môn thuộc Tinh Cương Bách Luyện, theo lý thì phải thần phục thánh địa Bách Luyện Sơn Trang.

Tất nhiên Sơn Hải Môn không dám đắc tội vị thiếu chủ - thánh chủ của Bách Luyện Sơn Trang này. Kết quả là áp lực lại đẩy lên người Trịnh Bân Bân, nhưng Trịnh Bân Bân là ai chứ?

Năm xưa nàng ta có thể trở thành nữ vương khai quốc ở khu vực phía tây Sơn Hải Giới, làm gì có chuyện nàng ta sẽ giao ra tiên kiếm?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play