Nói đến đây, Diệu Tiên kéo dài giọng, quay sang hỏi bốn thánh chủ: "Có đúng không... bốn vị?"

Nàng ta nhìn bốn vị thánh chủ của Thần Phù Linh Tông, Thiên Kiếm Sơn, Bách Luyện Sơn Trang, U Linh Chi Đô, trong mắt tràn đầy cảm xúc phức tạp, vẻ mặt như muốn nói nếu các ngươi không cúi đầu thì ta mặc kệ.

Lúc này bốn người cũng biết tình thế bắt buộc, không thể không cúi đầu, đành lắp bắp nói: "... Đúng vậy... Dương đạo hữu, chúng ta... chúng ta tới chúc mừng Vân Môn Tiên Cảnh thành lập, Tu Chân Giới có thêm một thế lực lớn, là phúc của Tu Chân Giới.

Trước đây giữa chúng ta và đạo hữu có chút hiểu lầm, tất cả là do đệ tử Thần Phù Linh Tông chúng ta suy nghĩ không thấu đáo, cũng tại bản tôn dạy dỗ môn nhân đệ tử không đến nơi đến chốn, mong Dương đạo hữu rộng lòng bỏ qua. Hi vọng sau này Thần Phù Linh Tông chúng ta và Vân Môn Tiên Cảnh cùng tiến cùng lùi, theo đuổi đại đạo. Ta... ta sẵn lòng tặng một vạn linh thạch thượng phẩm để bù đắp lỗi lầm."

Thánh chủ của Thần Phù Linh Tông là người đầu tiên cúi đầu.

Tên họ Dương nào đó nhếch môi cười hớn hở: "Được, cảm ơn món quà mười vạn linh thạch thượng phẩm của đạo hữu."

Rõ ràng thánh chủ của Thần Phù Linh Tông nói là một vạn linh thạch thượng phẩm, nhưng qua miệng Dương Bách Xuyên lại biến thành mười vạn linh thạch thượng phẩm. Trái tim quặn thắt, nhưng thánh chủ của Thần Phù Linh Tông biết Dương Bách Xuyên cố ý.

Thế nhưng... tình thế ép buộc, hiện tại ông ta không thể trở mặt với Dương Bách Xuyên, chỉ có thể cắn răng nói: "Được, Thần Phù Linh Tông ta tặng mười vạn linh thạch thượng phẩm, chúc Dương đạo hữu và Vân Môn Tiên Cảnh hưng thịnh."

Rõ ràng là tên họ Dương nào đó cố ý muốn "cắt thịt" thánh chủ Thần Phù Linh Tông.

Nghe thánh chủ Thần Phù Linh Tông nói xong, tên họ Dương nào đó cười ha hả, tầm mắt dừng trên người ba thánh chủ của Thiên Kiếm Sơn, Bách Luyện Sơn Trang, U Linh Chi Đô.

Ba người còn lại đã nhìn rõ tình thế, cũng không keo kiệt mà mỗi người cắn răng bỏ ra mười vạn linh thạch thượng phẩm làm quà.

Ba người bọn họ biết nếu mình cũng nói một hai vạn linh thạch, thì tên họ Dương nào đó sẽ thẳng thừng đòi gấp bội, thôi thì dứt khoát chốt luôn.

Thoáng cái tên họ Dương nào đó đã bắt chẹt bốn vị thánh chủ bốn mươi vạn linh thạch thượng phẩm, trong lòng vô cùng sung sướng, không nhịn được cười thành tiếng.

"Ha ha ha... Cảm ơn món quà hậu hĩnh của bốn vị. Các vị mau vào chỗ ngồi đi." Tên họ Dương nào đó mặt dày nói.

Trái lại, sắc mặt của bốn thánh chủ thì đã biến thành màu gan heo, nhưng bọn họ có thể làm được gì chứ?

Tên họ Dương nào đó cố ý trả thù đấy, trong lòng còn cười gắn: "Bốn lão già chết tiệt, đòi bốn mươi vạn linh thạch là dễ dãi với các người rồi đấy. Trước kia còn đuổi giết ta, đừng tưởng ta sẽ quên món nợ này."

Tên họ Dương nào đó vui như mở cờ trong bụng, có cảm giác nở mày nở mặt, cuối cùng cũng nhận được lãi.

Thật ra tận sâu trong lòng hắn cũng không muốn trở mặt với bốn thánh địa lớn ngay bây giờ. Thứ nhất là bởi vì hắn muốn dồn tinh lực vào việc tìm kiếm mấy cô vợ và những người khác thuộc Vân Môn. Thứ hai là tạm thời Vân Môn Tiên Cảnh vẫn cần thời gian phát triển, mặc dù có nhiều đại yêu nhưng nếu đánh thật thì chắc chắn sẽ rơi vào tình cảnh được vạ má sưng, hắn không muốn như vậy.

Mặt khác, mặc dù hắn để cho tiểu Phượng Hoàng, nghé con và Long tộc do Mai tỷ chỉ huy biểu diễn, nhưng thật ra trong lòng hắn biết rõ thực lực của những thần thú thần điểu này còn lâu mới đạt đến trình độ của thần thú thần điều chân chính.

Nói đúng ra thì Tiểu Phượng Hoàng và nghé con còn là con non, vẫn cần phải trưởng thành. Mà Mai tỷ và mười hai Chân Long của nàng tuy đã hóa rồng nhưng lâu nay toàn sống trong không gian bình Càn Khôn, việc lĩnh ngộ thiên địa và truyền thừa ký ức thiên phú huyết mạch có hạn, cũng cần phải trưởng thành.

Nhìn bề ngoài thì tiểu Phượng Hoàng, nghé con và Mai tỷ là thần thú thần điều, nhưng thật ra thực lực của bọn họ không mạnh như trong tưởng tượng, dọa người còn được chứ nếu đánh thật thì Dương Bách Xuyên không có lòng tin.

Vì vậy, Dương Bách Xuyên chỉ bắt chẹt bốn đại thánh chủ bốn mươi vạn linh thạch mà thôi. Bây giờ thấy bốn thánh chủ đã cúi đầu, tên họ Dương nào đó cũng biết chừng mực, hơn nữa vẫn phải nể mặt đám người Diệu Tiên, không tiện làm căng tiếp nữa.

Hắn mở lời mời tám vị thánh chủ vào đại điện ngồi.

Tiếp theo là tế bái tổ sư gia. Trước sự chứng kiến của hơn một nghìn người đứng đầu các tông môn lớn nhỏ, Dương Bách Xuyên tuyên bố Vân Môn Tiên Cảnh chính thức ra mắt Tu Chân Giới...

Yến tiệc diễn ra trong ba ngày. Trong ba ngày này lại có thêm một số tông môn đến dự, nhưng không nhiều. Thật ra các thế lực tông môn tu chân lớn nhỏ đến dự không tính là nhiều, vả lại không có khả năng tất cả các thế lực tông môn ở Tu Chân Giới đều đến, nhưng cộng lại cũng có một nghìn năm trăm tông môn có lớn có nhỏ, lại thêm tám thánh địa lớn, như vậy cũng xem như là đã tổ chức một lễ thành lập hoành tráng.

Ba ngày sau, các tông môn lần lượt rời đi, Dương Bách Xuyên có lòng kết giao với các anh hùng nên tặng mỗi người một quả linh đào. Tuy chỉ có một quả, nhưng là tinh hoa của bình Càn Khôn, người ăn linh đào lần đầu ít nhiều gì cũng tăng cảnh giới tu vi.

Có thể nói đây là một món quà đáp lễ tuyệt vời. Bởi vì sau này Dương Bách Xuyên muốn nghe ngóng thông tin về mấy cô vợ và đệ tử Vân Môn, cho nên hắn lần lượt kết giao một phen.

Đối với các thế lực khác mà nói, hôm nay có thể kết giao với Vân Môn Tiên Cảnh cũng là có thu hoạch. Không thấy bốn thánh chủ cũng phải cúi đầu trước Dương Bách Xuyên à?

Không thấy Vân Môn Tiên Cảnh người ta có thần thú thần điều cường đại à?

Sau ngày hôm đó, danh tiếng của Dương Bách Xuyên và Vân Môn Tiên Cảnh của hắn truyền khắp Tu Chân Giới, trở thành đề tài hot nhất Tu Chân Giới, nói là nổi tiếng khắp Tu Chân Giới cũng không ngoa.

Rất nhiều thế lực không kịp tới dự hoặc không tới dự đều hối hận vì đã bỏ lỡ một cơ hội kết giao với Vân Môn.

Tóm lại là danh tiếng của Vân Môn Tiên Cảnh đã tạo tiếng vang ở Tu Chân Giới.

Sau khi Dương Bách Xuyên tiễn từng vị tổng chủ đi, Dương Bách Xuyên trở về đại điện Vân Môn thì thấy bốn người Diệu Tiên của Thông Tiên Cung, Hiên Viên Hoàng đế, thánh chủ đạo Chủng và thánh chủ mới của Trường Sinh Điện vẫn chưa rời đi.

Bốn thánh chủ khác đã rời khỏi Vân Môn Tiên Cảnh từ lâu rồi.

Dương Bách Xuyên nhìn bốn người trong đại điện, mỉm

cười sai người mang linh tửu, linh quả tốt nhất lên. Bốn người này đều thân thiện với mình, tất nhiên hắn cũng muốn kết giao. Hắn cũng biết bốn người họ chưa đi là vì có chuyện cần ở lại.

Sau khi ngồi xuống, quả nhiên Diệu Tiên của Thông Tiên Cung nhìn Dương Bách Xuyên và nói ra một câu khiến hắn kinh ngạc.

Diệu Tiên nói: "Dương đạo hữu có biết chuyện về đảo Tán Tiên và Ma tộc không?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play