Dù sao thì cũng không phải chuyện lớn với Dương Bách Xuyên, hắn chỉ thiệt hại một phân thân con rối mà thôi.

Kể từ lúc sử dụng con rối vô diện ở vương thành Phiêu Lưu năm xưa thì hắn chẳng đụng tới nó nữa, theo tu vi tăng lên, công dụng của con rối vô diện ngày càng giảm.

Hôm nay nó chắn cho hắn một kiếp nạn, xem như đại công lao.

Tuy tổn thất một phân thân con rối vô diện nhưng lại giết chết cường địch Mai Hoa tiên tử.

Giờ phút này, Dương Bách Xuyên cảm giác không còn có ai có thể uy hiếp hắn.

Dương Bách Xuyên trở tay đã giết chết Mai Hoa tiên tử, hơn nữa thân thể Mai Hoa tiên tử còn bị ma khí ăn mòn sạch sẽ đã dọa sợ những người giữa sân, bao gồm cả chín Hồ muội.

Đặc biệt là bốn người Mộ Trường Phong…

Tuy bọn họ đang chiến đấu với Hồ yêu nhưng vẫn luôn chú ý trận chiến của Dương Bách Xuyên và Mai Hoa tiên tử.

Không ai nghĩ Dương Bách Xuyên là đối thủ của Mai Hoa tiên tử, bọn họ biết rõ Mai Hoa tiên tử đang cất giấu Thông Tiên Lệnh và Thông Tiên Kỳ trong người, rất khó đối phó. Hơn nữa nàng ta còn là tiên tử Thông Tiên Cung, thực lực và thủ đoạn đều không đơn giản.

Nào ngờ lại bị Dương Bách Xuyên giết chết trong chớp mắt chứ?

Mộ Trường Phong thở phào nhẹ nhõm, lúc trước thấy Dương Bách bị Thông Tiên Lệnh trong tay Mai Hoa tiên tử chém thành trăm mảnh, y rất sốt ruột, đã định xông lên rồi, nào ngờ Dương Bách Xuyên lại xuất hiện, còn trở tay giết chết Mai Hoa tiên tử.

Cảnh tượng đó khiến Mộ Trường Phong thở hắt ra, mừng thay cho Dương Bách Xuyên, đồng thời vô cùng rung động trước thủ đoạn của hắn.

Y thầm than: “Không hổ là sư đệ của Thánh chủ.”

Hiện tại Mộ Trường Phong đã hoàn toàn nhận định Dương Bách Xuyên là sư tổ của Trường Sinh Điện, sư đệ của Thánh chủ Vân Trường Sinh.

Nếu không, một tên tu sĩ tầm thường dù có mạnh đến đâu cũng chẳng thể giết được tiên tử Thông Tiên Cung, hơn nữa còn là Mai Hoa tiên tử đang cầm hai món Tiên Khí.

Vậy nên hành động của Dương Bách Xuyên mới khiến mọi người vô cùng rung động.



Do Dương Bách Xuyên giết chết Mai Hoa tiên tử khiến mấy người Mộ Trường Phong mất tập trung, kết quả bọn họ không hẹn mà cùng bị Hồ yêu đánh trúng.

Hồ muội cầm đầu đuổi theo kén bảy màu khắp đại điện, tám Hồ muội còn lại thì chia nhau ra kèm cặp bốn người Mộ Trường Phong, dưới tình huống này mà lơ đễnh rất nguy hiểm, cả bốn người đều bị Hồ yêu đả thương.

Dương Bách Xuyên nghe thấy tiếng kêu thảm thiết vội vàng nhìn sang, chỉ thấy đám Mộ Trường Phong lần lượt rơi xuống thế yếu.

Hắn khẽ híp mắt, vọt tới bên cạnh Hiên Viên Linh Hề.

Hắn phát hiện Hiên Viên Linh Hề đang bị thương, ba người còn lại vẫn còn tốt lành nên giúp đỡ nàng trước.



Đã không còn cường địch như Mai Hoa tiên tử, chỉ là đối phó với Hồ yêu, Dương mỗ nào đó chẳng bận tâm chút nào.

Chín Hồ muội đã mất ưu thế từ hành cung Cửu Vĩ Thiên Yêu, giờ lại tách ra chiến đấu, hèn gì ai kia không thèm để vào mắt.

Thiên Ưng Kim Sí sau lưng vỗ phành phạch, công kích về phía hai Hồ muội chỗ Hiên Viên Linh Hề, mỗi lần nhấc tay là một kiếm chém xuống.

Giờ đây Dương Bách Xuyên đã có thể vận chuyển ma khí nhuần nhuyễn rồi, hắn dùng ma khí thúc giục kiếm Đồ Long, không tính uy lực sẵn có của kiếm Đồ Long, chỉ mỗi ma khí thôi đã đủ khiến đối thủ chịu thiệt rồi.

“Tam muội cẩn thận…”

Một vị Hồ muội trông thấy một kiếm của Dương Bách Xuyên thì lập tức biến sắc, vội vàng lớn tiếng nhắc nhở. Mấy Hồ muội cũng được chứng kiến sự lợi hại của Dương Bách Xuyên rồi nên không ak dám lơi lỏng.

“A a a a…”

Thế nhưng, vẫn chậm một bước. Nhát kiếm của Dương Bách Xuyên đã tới, tuy hai vị Hồ yêu kia đã cố gắng tránh né nhưng vẫn không thể nhanh hơn kiếm khí của Dương Bách Xuyên, bị kiếm khí bổ trúng kêu lên đầy thảm thiết rồi bay vèo ra ngoài chừng hai, ba chục mét.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play