*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Mặc dù hắn bị đánh lén, nhưng cũng cảm nhận được thực lực của đối phương không vượt xa suy nghĩ của hắn, nhiều nhất là Độ Kiếp đại viên mãn, chưa vượt qua đến Đại Thừa.

Chỉ cần không phải Đại Thừa, hắn sẽ không sợ.

Nhìn hồ ly màu tím đánh lén hắn, Dương Bách Xuyên biết đây là nữ tử áo tím hắn từng gặp lúc trước, là lão đại cầm đầu chín tỷ muội hồ ly.

Vừa rồi còn cảm thấy kỳ lạ, hắn ra khỏi ảo cảnh nhưng sao không nhìn thấy tỷ muội hồ ly nào, hơn nữa Đả Tiên Thạch cũng nói không nhìn thấy ai cả.

Lúc đó Dương Bách Xuyên suy nghĩ, chắc chắn tỷ muội hồ ly đã lợi dụng ảo cảnh để che giấu bản thân, trong lòng cảnh giác, nhưng đối phương đánh lén không tiếng động, nhanh như tia chớp, hắn không kịp trốn.

Nói đến cùng đều do hắn sơ suất, quá chú tâm lên Mộ Trường Phong, cho nên bỏ qua xung quanh, bị đánh lén cũng bình thường.

“Được đấy, vậy mà có thể ra khỏi đốt thiên lò, ta đã khinh thường ngươi.”

Hồ ly màu tím lên tiếng, cả người tản ra ánh sáng tím, hóa thành một nữ tử áo tím, đây là nữ tử áo tím mà Dương Bách Xuyên từng gặp lúc trước.

Dương Bách Xuyên thấy đối phương không vội ra tay, hắn cũng không động, chỉ hừ lạnh nói: “Chỉ một ảo cảnh con con, còn chưa đủ nhốt đương tiểu gia.”

“Hahaha, ngươi cũng thật tự tin, vậy thì cho ngươi lĩnh hội mùi vị của ảo cảnh.” Nữ tử áo tím cười lạnh nói.

“Ngươi cho rằng ta có thể phá vỡ ảo cảnh của người để ra ngoài, ngươi thi triển ảo cảnh với ta còn có tác dụng sao?” Dương Bách Xuyên cười đáp.

“Có hay không, thử rồi sẽ biết.” Vẻ mặt nữ tử áo tím rấy ung dung.

Điều này khiến Dương Bách Xuyên bỗng chốc lo lắng, rõ ràng nữ kia rất bình tĩnh, giống như đã lường trước được mọi việc, nàng ta rất tự tin vào bản thân.

Dương Bách Xuyên ngẫm nghĩ cũng đúng, lão đầu đã nói, sự cường đại của chín người nữ nhân này không phải là thực lực mà là thiên phú tạo ra ảo ảnh của họ.

Hiện tại mới chỉ một người xuất hiện, tám người còn lại không thấy đâu, nếu như tất cả đều xuất hiện, cùng lúc thi triển ảo cảnh, mặc dù bây giờ hắn có thể phá được, nhưng vẫn cần thời gian.

Với hắn mà nói thì thời gian không quan trọng, nhưng Mộ Trường Sinh và Hiên Viên Linh Hề không chờ được.

Thời gian càng kéo dài, nếu như đám Mộ Trường Phong không phá vỡ được ảo cảnh thì chắc chắn sẽ chết.

Đợi tới khi đó thì rất nguy hiểm đây không phải là điều mà Dương Bách Xuyên muốn thấy.

“Thạch Thanh, ra tay…”

Đương nhiên, Dương Bách Xuyên sẽ không đợi nữ tử áo tím thi triển ảo cảnh.

“Vút…”

Đá Đả Tiên đã sớm chuẩn bị, Dương Bách Xuyên vừa hạ lệnh, hắn đã vọt thẳng tới nữ tử áo tím.

Dương Bách Xuyên cũng sử dụng năng lượng thần hồn cường đại, kiếm Đồ Long bạo phát ra ánh sáng rực rỡ. Hắn nhắm chặt hai mắt, thông qua không gian Hắc Liên, phóng xuất ra linh thức, quan sát tình huống xung quanh, sau khi phóng ra linh thức, nơi này không có cấm chế nhưng tất nhiên cũng sẽ có trở ngại với linh thức thông thường.

Chỉ cần phát hiện không gian xung quanh có gì khác lạ thì sẽ vung kiếm tới, lần này hắn đã chuẩn bị sớm, tự tin một kiếm sẽ có thể phá vỡ ảo cảnh của nữ tử áo tím.

Dù sao thì hắn cũng đã thành công phá vỡ được một lần, đối phương sẽ không dễ dàng tạo ảo ảnh lên hắn lần nữa.

“Ầm…”

Trong linh thức, Dương Bách Xuyên nhìn thấy đá Đả Tiên đã đánh thẳng vào lưng nữ tử áo tím.

Ngay lập tức, nàng ta bị đá Đả Tiên trực tiếp xuyên qua.

Điều này khiến Dương Bách Xuyên hết sức vui mừng.

Thành công rồi?

Chưa kịp mừng thì hắn đã nhìn thấy nữ tử áo tím đang dần biến mất như cát trong gió.

Không đúng…

Dương Bách Xuyên không thấy bất cứ vết máu nào, hắn biết nàng ta sẽ không dễ dàng biến mất như vậy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play