Dương Bách Xuyên nhìn thấy Mai Hoa tiên tử đi đến, nghe thấy cuộc nói chuyện của nàng ta nên không sốt ruột, muốn nghe xem nàng ta nói cái gì, định làm gì.

Kết quả phát hiện Mai Hoa tiên tử muốn giết hắn, làm đáy lòng của Dương Bách Xuyên trở nên nặng nề, nếu Mai Hoa tiên tử thật sự dám ra tay với hắn, hắn dám giết chết nàng ta.

Trong lúc Mai Hoa tiên tử ra tay, sát ý trong lòng Dương Bách Xuyên bừng lên, chờ nàng ta ra tay sẽ giết ngược lại nàng ta, ai ngờ sự âm hiểm của nàng ta vượt xa suy nghĩ của hắn.

Vào khoảnh khắc cuối cùng, nàng ta dừng lại, để sư muội bên cạnh ra tay, tìm kẻ chết thay.

Chuyện này làm Dương Bách Xuyên hiểu biết sâu hơn về Mai Hoa tiên tử, âm thầm đưa ra một đánh giá âm hiểm xảo trá.

Khi Mai Hoa tiên tử để sư muội ra tay, Dương Bách Xuyên trực tiếp giải trừ lớp băng trên người, tung ra một quyền.

Sau khi đánh một lúc, Dương Bách Xuyên cũng bị chính mình dọa sợ, hắn không ngờ một quyền của mình có thể giết chết một đệ tử Độ Kiếp đại viên mãn của Thông Tiên Cung.

Lấy lại tinh thần, nghĩ lại cuối cùng cũng hiểu ra, đây là lực lượng của mệnh tinh Thái m, là lực lượng chí âm chí hàn, sức mạnh hàn khí đã đạt đến cực hạn.

Đánh xong một quyền, trực tiếp đông lạnh đệ tử Thông Tiên Cung thành bằng, cuối cùng dùng sức đánh tan đệ tử này thành băng vụn.

Sự cường đại này không phải lực lượng của chính hắn, mà là lực lượng chí âm chí hàn do mệnh tinh Thái m phát ra từ trong cơ thể hắn.

Nhìn thấy Mai Hoa tiên tử nhanh chóng lùi về sau, Dương Bách Xuyên trực tiếp xông lên giết, nếu nữ nhân này muốn giết hắn, vậy thử xem.

Thông Tiên Cung thì sao?

Thánh địa tiên tử thì sao?

Ta không gây chuyện nhưng cũng không sợ gây chuyện.

Nếu đã là địch, vậy giết đi.

Dương Bách Xuyên biết tính tình của đám đệ tử thánh địa, nếu hắn không giết nàng ta, hắn sẽ bị nàng ta giết, hơn nữa nếu tìm được cơ hội, có thể bị đánh sau lưng, khó lòng phòng bị.

Mấy đệ tử Thông Tiên Cung khác không phải đồ ngốc, nhìn thấy Dương Bách Xuyên dùng một quyền đánh đồng môn của bọn họ thành băng vụn, tất cả đều cảnh giác, Mai Hoa tiên tử lùi về sau, các nàng cũng tản ra bốn phía, sợ bị Dương Bách Xuyên theo dõi.

Nhưng Dương Bách Xuyên không để ý đến mấy đệ tử Thông Tiên Cung khác, đi thẳng đến chỗ Mai Hoa tiên tử, chỉ có chém chết Mai Hoa tiên tử, những người khác không đánh để lo.

Dương Bách Xuyên tung ra một chưởng.

Sau đó một đạo hàn khí hình thành, lao thẳng đến chỗ Mai Hoa tiên tử.

Sau khi nỗi khiếp sợ trôi qua, Mai Hoa tiên tử cũng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, nhìn thấy Dương Bách Xuyên tấn công, nàng ta cũng biết rõ sự lợi hại của hàn khí trong tay Dương Bách Xuyên, nhưng cũng không sợ hãi.

Hai tay kết ấn, trong miệng lẩm bẩm, một Lưỡng Nghi Chân Nguyên Đồ hình thành trước người nàng ta, tỏa ra ánh sáng xanh sẫm, ngọn lửa thần hồn bốc cháy.

Sau đó nàng ta hét lớn: “Các vị sư muội, Phong Hỏa Liên Thiên trận.”

Sau khi nàng ta ra lệnh, tám tên đệ tử Thông Tiên Cung còn lại lấy lại phản ứng, bắt đầu kết ấn niệm chú, ngọn lửa bốc lên trong tay.

Lần này chín cao thủ đánh với Dương Bách Xuyên.

Thú Ngũ Hành và Lục Yên Chi, Đả Tiên Thạch đứng ở một góc của linh trì cực kỳ sốt ruột.

“Chúng ta lên…” Lục Yên Chi nói.

Khi nãy lúc nàng ta và Thú Ngũ Hành nhìn thấy Dương Bách Xuyên bị đông lạnh thành băng, định ra tay nhưng Đả Tiên Thạch lại nói: “Các ngươi đừng gấp, lần này chủ nhân gặp họa được phúc, thuộc tính của giao long kia và tiểu yêu thú gần giống, chẳng qua cường đại hơn một ít, nếu chui vào trong cơ thể của chủ nhân, chắc chắn sẽ bị chủ nhân luyện hóa…”

Lục Yên Chi và Thú Ngũ Hành đã nhìn quen việc Dương Bách Xuyên có thể trực tiếp hấp thu luyện hóa hàn khí của tiểu yêu thú, đều hiểu chuyện này sẽ mang đến chỗ tốt cho Dương Bách Xuyên.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play