*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cho nên Dương Bách Xuyên cũng không có ý định đuổi theo tấn công mà đứng yên tại chỗ, lão đầu đã nói trận pháp Thất Tinh qua đi sẽ tự động mở ra, sau đó sẽ thu hút tinh quang, đến khi đó hắn sẽ xông vào Thiên Yêu Hành Cung, hắn không thèm ở đây liều mạng với Thẩm Bạch và Trình Vĩ Khang.

Bây giờ chỉ cần đợi ánh sao phủ xuống là được, nhưng hắn vẫn nên chuẩn bị tốt phản công để đối phó với bọn họ.

Vừa nghĩ như vậy, quả nhiên hắn nhìn thấy đối phương muốn phản kích.

Điều này cũng rất bình thường, Lục Yên Chi giết của bọn họ nhiều người như vậy, nhịn được thì đúng là thánh nhân.

Dương Bách Xuyên không ngờ người đầu tiên phản kích không phải Trình Vĩ Khang và Thẩm Bạch, mà là thanh niên lạnh lùng bên cạnh Trình Vĩ Khang.

Người này bước lên một bước, đôi mắt sắc như lưỡi đao nhìn chằm chằm Dương Bách Xuyên và Lục Yên Chu, nói: “Các ngươi rất mạnh, nhưng các ngươi chọc phải ta, hiện tại nợ máu trả bằng máu đi.”

Dương Bách Xuyên nghe thanh niên tên Lãnh Tiêu Dật nói vậy, đột nhiên trong lòng căng thẳng, hắn cảm giác được thanh niên này rất mạnh, rất quỷ dị.

Advertisement

Nhớ lại thủ đoạn né tránh Ách Nạn Chi Độc của Lục Yên Chi của hắn ta, dù là tốc độ hay thủ đoạn đều không giống người thường.

Sâu trong ánh mắt của người này tràn ngập sát ý, nhưng không mất bĩnh tĩnh vì cái chết của đồng môn, có thể làm được điều này cũng đã chứng minh hắn ta vượt xa tu sĩ bình thường.

Một câu nợ máu trả bằng máu cuối cùng rõ ràng đang muốn nói hắn ta sẽ báo thù cho đồng môn đã chết.

Chỉ với phần tĩnh tĩnh này cũng đủ làm Dương Bách Xuyên cảm thấy nguy cơ.

Lập tức nói với Thú Ngũ Hành và Lục Yên Chu: “Chuẩn bị sẵn sàng, ta cảm giác người này rất nguy hiểm.”

“Chủ nhân, có cần ta đi xử lý hắn ta không.” Lúc này Đả Tiên Thạch chen lên nói chuyện, vừa rồi Đả Tiên Thạch núp phía sau không xuất lực, lúc này có chút xấu hổ.

Dương Bách Xuyên lắc đầu: “Cục đá, ngươi tự bảo vệ mình, hiện tại chúng ta cần phải phòng ngự, chờ đợi trận Thất Tinh mở ra, tinh quang buông xuống, sau đó đi vào Thất Tinh Thiên Yêu Cung, chém giết với bọn họ không phải cách hay.”

Thú Ngũ Hành và Lục Yên Chi gật đầu, tỏ vẻ đã biết.

Lãnh Tiêu Dậ nói với Trình Vĩ Khang và bốn tên sư đệ còn lại: “Trình sư đệ, ngươi và bốn vị sư đệ kết trận chống đỡ trọng lực giúp ta.”

Trình Vĩ Khang nghe thấy Lãnh Tiêu Dật nói vậy, biết ngay Lãnh Tiêu Dật muốn làm gì, đều là đệ tử tinh anh của điện Vạn Thánh, thánh địa Vạn Linh, Trình Vĩ Khang biết Lãnh Tiêu Dật sư huynh chính là nhân tài kiệt xuất. Bình thường vị sư huynh này sẽ không ra tay, nhưng khi ra tay thủ đoạn sẽ cực kỳ khủng khiếp, có lẽ lúc này hắn ta đã có biện pháp đối phó với Dương Bách Xuyên và Lục Yên Chi.

Trình Vĩ Khang lập tức mang theo bốn người còn lại kết trận phía sau Lãnh Tiêu Dật, chỉ khi trận pháp thành hình mới có thể giảm bớt ước chế trọng lực lên Lãnh Tiêu Dật, làm hắn ta yên tâm đối phó với Dương Bách Xuyên và Lục Yên Chi.

Ở trong mắt của Dương Bách Xuyên, đám người Trình Vĩ Khang vòng ra phía sau Lãnh Tiêu Dật để kết trận, biết ngay là để chống cự trọng lực trong đại điện, lúc này Lãnh Tiêu Dật đang tạo một pháp quyết cổ quái, ngay sau đó cả người Lãnh Tiêu Dật lóe lên ánh sáng màu trắng bạc.

Trong không khí tản ra luồng khí lạnh lẽo.

Ánh sáng trên người Lãnh Tiêu Dật càng sáng, Dương Bách Xuyên và Lục Yên Chu cảm thấy khí lạnh trong không khí càng dày……

“Ầm…”

Ngay sau đó một tiếng nổ vang lên, sau lưng Lãnh Tiêu Dật hiện lên một tôn thần cao ba trượng, toàn thân lộng lẫy ánh bạc, mặc chiến giáp, khắc họa hoa văn huyền ảo, khuôn mặt mờ ảo không thấy rõ chân dung.

Dương Bách Xuyên biết tôn thần này chính là mệnh tinh thần tượng của Lãnh Tiêu Dật.

Hắn triệu hồi ra một mệnh tinh thần tượng.

“Hàn Băng Tinh Quân.” Lục Yên Chi kinh sợ hô lên.

Dương Bách Xuyên cũng nghiêm mặt lại, Hàn Băng Tinh Quân chính là tôn thần Tinh Quân cực kỳ độc đáo trong cửu thiên chi thân, vượt xa phạm vi thuộc tính ngũ hành.

Dương Bách Xuyên từng hỏi sư phụ về mệnh tinh thần tượng nên cũng hiểu một phần, tôn thần này của Lãnh Tiêu Dật đại biển chí âm chí hàn.

Thảo nào trong không khí bắt đầu tỏa ra khí lạnh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play