Cuộc đấu giá vẫn tiếp tục nhưng Dương Bách Xuyên đã trở thành ông trùm với bốn mươi vạn linh thạch trung phẩm, lúc này hắn mới cảm giác mình thực sự xứng với danh nhà giàu mới nổi.

Lúc trước đến quán trọ Tinh Thần, trên người có một vạn linh thạch trung phẩm và năm trăm linh thạch thượng phẩm đã cảm thấy mình rất giàu rồi, hiện tại nghĩ lại thấy cũng buồn cười.

Sau khi trải qua một hồi đấu giá, cũng khiến hắn biết được Tu Chân Giới quả nhiên có rất nhiều phú hào.

Chẳng hạn như Lệ gia và Hoàng Phủ gia.

Trên thực tế, Lệ gia nắm giữ quyền lợi về truyền tống trận, mỗi ngày đều có từng dòng linh thạch cuồn cuộn đổ vào sổ sách, tích tụ từng ngày, có thể tưởng tượng được khối tài sản của Lệ gia sẽ như thế nào?

Điều này càng khiến Dương Bách Xuyên quyết tâm muốn đánh phú hào.

Nói về gốc rễ, Lệ gia là một nhánh của Tinh Thần Môn, nói trắng ra, Lệ gia chính là cẩu nô tài của Tinh Thần Môn. Theo lời Lý Phượng Ngọc kể lại, từ năm ngàn năm trước Thiên Nguyên Tông tấn công Tinh Thần Môn, Lệ gia không có ai đến chi viện, kể từ đó Lệ gia cũng đã phản bội Tinh Thần Môn.

Nếu Tinh Thần Môn xuất sơn sớm hơn, Lệ gia đã sớm bị thanh lý môn hộ rồi. Đáng tiếc năm đó Tinh Thần Môn bị đánh bại và bị phong ấn suốt năm ngàn năm, việc thanh lý Lệ gia cũng chậm mất năm ngàn năm.

Nhưng đối với Dương Bách Xuyên, bây giờ cũng chưa muộn.

Dù sao Lệ gia cũng chỉ là một gia tộc, lẽ nào có thể xuất có một kẻ cùng đẳng cấp Địa Tiên với Tương Đại Bạch xuất hiện sao?

Cho dù xuất hiện cũng không phải là không thể đối phó, cũng không có gì phải sợ, cho nên Dương Bách Xuyên hoàn toàn không để sự uy hiếp của Lệ Bách Trì vào mắt.

Vì đã hứa với lão già sẽ chiếu cố Tinh Thần Môn thật tốt, hắn không làm thì thôi, đã làm thì phải làm một cách tốt nhất.

Làm cho Tinh Thần Môn một lần nữa trở thành chủ nhân của khắp trăm vạn dặm dãy núi Tinh Thần.

......

Trong đại sảnh tầng ba của quán trọ Tinh Thần, người chủ trì tiếp tục chủ trì cuộc đấu giá.

Chỉ nghe người chủ trì nói: “Kế tiếp sắp xuất hiện ở buổi đấu giá hôm nay chính là mười nữ yêu nô, giá khởi điểm là một ngàn linh thạch trung phẩm, mỗi lần tăng giá không thấp hơn một trăm linh thạch, nhóm yêu nô này đều là yêu nô đã hóa hình và tiến vào Nguyên Anh cảnh, chính là lò luyện song tu thượng hạng, chư vị đạo hữu chớ bỏ lỡ…”

Theo lời giải thích của người chủ trì, mười cái lồng sắt có pháp lực gia cố được mang lên sân khấu, trong mỗi một chiếc lồng sắt treo một nữ yêu gần như trần truồng.

Dương Bách Xuyên nhìn qua những nữ yêu này, trong người chúng tràn ngập u ám, rất tuyệt vọng.

Hắn thở dài trong lòng, thu hồi ánh mắt, muôn vật cạnh tranh chọn ra kẻ thích hợp để sinh tồn, Tu Chân Giới còn tàn khốc hơn so với Sơn Hải Giới, hắn không có cách nào quản được. Sau khi quay đầu đi, hắn cảm giác được bốn tiểu hồ yêu bên cạnh để lộ ra nỗi ưu tư đồng cảm, cả đám đều cúi đầu xuống đất. Cùng là yêu tộc, so với bốn tiểu hồ yêu trở thành công cụ kiếm tiền của quán trọ Tinh Thần vẫn tốt hơn đám yêu nô thượng hạng bị bán đấu giá tốt kia rất nhiều, những yêu nô kia bị người ta mua đi, trở thành lò tu luyện, sớm muộn gì cũng không thoát khỏi cái chết.

Nhìn vào vẻ bi thương của bốn tiểu hồ yêu, trong lòng Dương Bách Xuyên thầm nghĩ, nếu bốn tiểu hồ yêu có thể bị mua ở quán trọ Tinh Thần, vậy cũng có thể sẽ bị mua ở nơi khác, gặp nhau là duyên phận, Dương Bách Xuyên không quản hết được đám yêu nô trên sân khấu, nhưng có thể tìm cách giữ được bốn tiểu hồ yêu bên cạnh.

Không gặp thì còn dễ nói, nếu đã gặp thì bất kể như thế nào, trong lòng hắn sẽ luôn có chút không đành lòng, đối với tâm trạng tu luyện sau này cũng không tốt, dứt khoát hỏi Nguyễn Linh Hoa nói: “Ta muốn mua bốn tiểu hồ yêu này được không?”

“Chuyện này… cũng có thể, nhưng ta cần phải xin ý kiến quản sự.“ Nguyễn Linh Hoa sửng sốt, sau đó trả lời, không hiểu vì sao Dương Bách Xuyên không cần mấy thứ có sẵn trên đài đấu giá, lại chỉ muốn bốn tiểu hồ yêu này?

Lập tức Nguyễn Linh Hoa nhìn bốn tiểu hồ yêu còn mang theo vẻ mặt trẻ con nhất thời trong lòng thầm nghĩ: “Thì ra tiền bối vẫn luôn thích loại trẻ con này sao?”

Đương nhiên lời này không nói ra, chỉ là cười quái dị với Dương Bách Xuyên.

“Đi hỏi quản sự của các ngươi đi, ta chờ.“ Dương Bách Xuyên cũng không biết trong lòng Nguyễn Linh Hoa đã nghĩ hắn có khẩu vị nặng.

Thực ra lần này Dương mỗ chỉ là bất ngờ có lòng lương thiện mà thôi, cũng không có bất kỳ tâm tư gì khác, tất cả những gì hắn có được chính là sự thoải mái trong tâm hồn.

Có thể trợ giúp bốn tiểu hồ yêu coi như là một phần công đức, hắn có thể tưởng tượng ra vận mệnh của bốn tiểu hồ yêu nếu ở lại quán trọ Tinh Thần.

Hôm nay gặp được hắn, bốn tiểu hồ yêu quá nhỏ, coi các nàng như trẻ con cũng không có hại gì, nếu hôm nay là người khác, bốn tiểu hồ yêu nhất định phải bị người ta chơi đùa đến chết.

Cho nên vấn đề có thể dùng linh thạch giải quyết, Dương Bách Xuyên rất vui lòng giúp đỡ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play