Tiêu Sát phê duyệt tấu chương hơn một canh giờ thì cũng để Bạch Hà quỳ trong Tuyên Thất Điện suốt một canh giờ.

Mãi đến khi hai chân nàng ta đã không còn cảm giác, hai vai càng ngày càng nặng xuống, tay hắn mới ngừng lật tấu chương, nhận lấy ly trà Tiểu Mục Tử đưa.

Tiêu Sát nhìn Bạch Hà: "Người quỳ bên dưới là cung nữ của Hợp Hoan Điện, tên Bạch Hà đúng không?"

"Hồi hoàng thượng, nô tỳ chính là Bạch Hà, cung nữ của Hợp Hoan Điện."

"Bạch Hà, ngươi có nhận ra vật này không?"

Vừa dứt lời, Tiêu Sát liền ném châu hoa Tiểu Mục Tử trình lên bàn ném tới trước mặt Bạch Hà.

Bạch Hà vừa thấy châu hoa, sắc mặt lập tức xám như tro tàn, biết mình dù có thông minh đến đâu cũng không thông minh bằng đế vương cao cao tại thượng này.

Nàng ta chưa bị đánh đã khóc lóc xin tha: "Hoàng thượng tha mạng, hoàng thượng tha mạng..."

"Lợi dụng châu hoa để hại Lan phi sinh non, ngươi còn đồng mưu khác không? Mau khai ra!"

"Hồi... Hồi hoàng thượng, là nô tỳ và... và thái giám Tiểu Quế Tử của Hợp Hoan Điện cùng nhau đánh tráo châu hoa trên đầu Xuân Ý. Xin hoàng thượng tha mạng, cầu xin hoàng thượng tha mạng, nô tỳ chỉ nhất thời hồ đồ, hoàng thượng tha mạng..."

"Là ngươi hay chủ tử nhà ngươi nhất thời hồ đồ?" Tiêu Sát hỏi.

"Hồi hoàng thượng, không liên quan đến chủ tử của nô tỳ. Là tại trước đây Lan phi đánh mắng nô tỳ, nô tỳ hận Lan phi nên mới lôi kéo Tiểu Quế Tử giúp nô tỳ dạy dỗ Lan phi một lần, thật sự không liên quan đến chủ tử..."

Mạng của người nhà Bạch Hà hiện đang nằm trong khống chế của mẫu tộc Ngọc tần.

Nàng ta biết lần này dù sao mình cũng chết, để bảo vệ người nhà, nàng ta chỉ có thể giữ kín miệng không khai Ngọc tần ra.

Có điều chân tướng thế nào Tiêu Sát đương nhiên biết.

Nhưng hắn không có ý định tiếp tục truy cứu, chỉ lạnh lùng ra lệnh với ngự tiền thị vệ: "Cung nữ Bạch Hà của Hợp Hoan Điện hại Lan phi sinh non, lập tức kéo ả ta ra ngoài đánh chết. Thái giám Tiểu Quế Tử, lập tức bắt lại xử trảm!"

"Vâng!"

"Hoàng thượng tha mạng, hoàng thượng tha mạng..."

Bạch Hà bị thị vệ kéo xuống, liên tục khóc lóc cầu xin.

Tiêu Sát tiếp tục hạ lệnh cho Tiểu Mục Tử: "Ngọc tần quản giáo hạ nhân bất lực, tội sơ suất nghiêm trọng, nay giáng xuống làm thải nữ, lập tức dọn ra khỏi chủ điện Hợp Hoan Điện."

"Vâng, nô tài lập tức đến Hợp Hoan Điện tuyên chỉ."

"Khoan đã."

"Hoàng thượng còn gì căn dặn?"

Tiêu Sát liếc nhìn châu hoa hắn vừa ném đi, hỏi: "Chủ nhân châu hoa tên gì?"

"Hồi hoàng thượng, hình như tên là Xuân Ý."

"Xuân Ý hỗ trợ điều tra vụ án hại Lan phi sinh non có công, nay thăng chức làm tài tử, ban phong hào là Tuệ. Lan phi hiện đang còn yếu, cần nàng ấy chăm sóc, nên ban cho nàng ấy dọn vào tây thiên điện của Y Lan Điện."

"Vâng, nô tỳ lập tức đi tuyên chỉ."

Tiểu Mục Tử lập tức rời khỏi Tuyên Thất Điện, đến Y Lan Điện gần Tuyên Thất Điện hơn tuyên chỉ trước.

Xuân Ý nằm mơ cũng không ngờ bản thân không những bị hỏi tội mà còn được phong tài tử, phong hào Tuệ.

Trong các phi tần hậu cung, trừ Lan phi được ban phong hào Lương thì những phi tần khác đều dùng họ hoặc tên để xưng hô, không có phong hào.

Hiện giờ nàng chẳng những cũng thành phi tần của hoàng thượng, mà còn được ban phong hào, Xuân Ý lo nhiều hơn vui.

Nhưng nàng chỉ có thể tiếp chỉ, sau đó dùng thân phận Tuệ tài nhân dọn vào tây thiên điện của Y Lan Điện.

Lan phi đang ở cữ, tâm trạng lại không tốt nên sức khỏe cực yếu, đến nay vẫn nằm trên giường suốt ngày.

Có điều nàng ta vẫn nghe rõ tiếng Tiểu Mục Tử tuyên chỉ ngoài sân.

Nếu không phải vì sức khỏe còn quá yếu, nàng ta hận không thể lập tức đứng dậy tát hồ ly tinh Xuân Ý dám quyến rũ hoàng thượng một cái.

Sau khi tuyên chỉ ở Y Lan Điện xong, Tiểu Mục Tử lập tức đến Hợp Hoan Điện.

Tin Bạch Hà bị đánh chết và Tiểu Quế Tử bị xử trảm như gió thu thổi khắp hậu cung.

Thẩm quý nhân cũng vừa mới về Hợp Hoan Điện.

Thấy Tiểu Mục Tử tới đây, nàng biết e rằng Ngọc tần cũng sẽ gặp nạn.

Tiểu Mục tử liếc nhìn mọi người trong Hợp Hoan Điện, sau đó cao giọng nói với Ngọc tần: "Ngọc tần tiếp chỉ!"

"Có thần thiếp." 

Ngọc tần run rẩy quỳ xuống.

"Ngọc tần quản giáo hạ nhân không nghiêm, hại Lan phi sinh non, phạm tội sơ suất nghiêm trọng. Nay giáng xuống làm thải nữ, lệnh lập tức rời khỏi chủ điện Hợp Hoan Điện, khâm thử!"

"Không thể nào! Không thể nào! Mục công công, hoàng thượng sao có thể giáng ta xuống làm thải nữ? Có phải ngươi tuyên chỉ sai không?"

"Ngọc tần nương nương, à không, bây giờ phải gọi người là Ngọc thải nữ mới đúng. Ngọc thải nữ, nô tài dù có trăm cái đầu cũng không dám truyền chỉ sai. Người đừng làm khó nô tài nữa, mau dọn ra khỏi chủ điện của Hợp Hoan Điện đi!"

"Dọn ra khỏi chủ điện? Vậy ngươi bảo ta phải ở đâu đây?"

"Nghe Ngọc thải nữ hỏi kìa, Hợp Hoan Điện có hai thiên điện, Thẩm quý nhân đã ở cái, cái còn lại đương nhiên là chỗ dành cho người rồi."

"Ha ha ha... Được, được, ta dọn, ta dọn đi!" 

Ngọc tần bật cười, sau đó liếc nhìn Thẩm quý nhân.

Thẩm quý nhân cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào mắt nàng ta.

"Ngọc thải nữ, vậy nhờ người nhanh chóng dọn ra khỏi chủ điện. Ta phải tận mắt nhìn người dọn xong mới có thể về báo cáo hoàng thượng."

"Hạnh Chi, còn ngây ra đó làm gì? Không nghe Mục công công nói hả, mau đi thu dọn, dọn ra khỏi chủ điện!"

"Vâng, nương nương... À không, tiểu chủ, nô tỳ đi thu dọn ngay."

Trong hậu cung, phi tần từ tần trở lên mới được gọi là nương nương.

Dưới tần chỉ có thể gọi là tiểu chủ.

Hạnh Chi sợ hãi sửa cách xưng hô, sau đó chạy vào tẩm điện chủ điện, giúp Ngọc thải nữ thu dọn quần áo.

Tiểu Mục Tử đứng trong sân giám sát Hạnh Chi chuyển đồ sang thiên điện, đợi đến khi dọn xong, đích thân gã đóng cửa chủ điện, khóa lại rồi mới rời đi.

Tử Quyên thấy Mục công công đã đi, Ngọc thải nữ sau khi vào thiên điện không còn trở ra, vui mừng nói với Thẩm quý nhân: "Tiểu chủ, Ngọc tần bị giáng làm thải nữ, địa vị còn thấp hơn người. Sau này người ở Hợp Hoan Điện không cần nhìn sắc mặt của nàng ta nữa!"

"Kết quả hôm nay với ta đúng là chuyện mừng. Có điều ra khỏi cửa thiên điện của ta, ngươi không được lộ vẻ vui mừng như vậy."

"Vâng, tiểu chủ yên tâm, nô tỳ biết rồi. Có điều nô tỳ không hiểu, hoàng thượng đã ban chết cho Bạch Hà và Tiểu Quế Tử nhưng chỉ giáng vị phân của Ngọc tần, không cùng ban chết cho nàng ta, chẳng lẽ hoàng thượng không biết Ngọc tần, à không, Ngọc thải nữ mới là chủ mưu đứng sau vụ Lan phi sinh non sao?"

Hôm nay Hợp Hoan Điện xảy ra quá nhiều biến cố, Tử Quyên nghi ngờ nhíu mày.

"Hoàng thượng sao có thể không biết? Ngài ấy xử lý như vậy là vì có suy tính khác thôi. Nói không chừng việc chúng ta biết Ngọc thải nữ hại Lan phi sinh non ngài ấy cũng biết. Chẳng qua ngài ấy mắt nhắm mắt mở, lần này không truy cứu tới ta. Hơn nữa ta cũng thấy nghi ngờ."

"Tiểu chủ nghi ngờ điều gì?"

"Nếu hỏi ai là kẻ trực tiếp đứng say vụ hại Lan phi sinh non thì đương nhiên là Ngọc thải nữ, nhưng người gián tiếp đứng sau..." Thẩm quý nhân dừng lại mấy giây, "E rằng sau này ta phải phòng bị nhiều hơn."

"Tiểu chủ ám chỉ... Lương phi?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play