Nghiêm túc nghe Triệu Thanh Uyển đề nghị mở tiền lệ, hai mắt Tiêu Sát như phát sáng, vỗ vai nàng: "Hoàng hậu, nàng đúng là càng ngày càng khiến trẫm lau mắt nhìn đấy. Cái đầu nhỏ này của nàng rốt cuộc còn chứa bao nhiêu điều khiến trẫm bất ngờ đây?"

"Hoàng thượng, ý ngài là đồng ý với kiến nghị của thần thiếp?"

"Đương nhiên! Trẫm đâu chỉ đồng ý, trẫm chắc chắn sẽ còn đốc thúc Cao tổng quản của Nội Vụ Phủ và thống lĩnh thị vệ hỗ trợ nàng, không chỉ làm làm cho tốt mà còn phải bảo đảm mọi phương diện đều an toàn không có sơ suất, để nàng sau này không phải thường xuyên lo lắng."

"Thật sao hoàng thượng? Đa tạ hoàng thượng, ngài tốt với thần thiếp quá."

Mở chợ ở cổng sau hoàng cung là điều Đại Phụng xưa nay chưa từng có. Nàng vừa kiến nghị mở tiền lệ, Tiêu Sát không cần nghĩ nhiều, lập tức ủng hộ ý tưởng của nàng.

Triệu Thanh Uyển vô cùng cảm động, theo bản năng chủ động vùi đầu vào lòng hắn.

Tiêu Sát dịu dàng cúi đầu nhìn, một tay ôm chặt lấy eo nàng, một tay yêu thương xoa tóc nàng, nói: "Đồ ngốc, nàng là hoàng hậu của trẫm, là thê tử của trẫm. Kiến nghị của nàng có ích cho hậu cung, cho nàng, cho cả trẫm, trẫm đương nhiên ủng hộ nàng rồi. Sau này chỉ cần nàng muốn làm gì, mặc kệ nó có phải tiền lệ hay không, trẫm đều sẽ ủng hộ hoàng hậu, sẽ không mai một tài năng của nàng."

"Đa tạ hoàng thượng, thần thiếp không mong gì nhiều, chỉ hy vọng xứng với ba chữ nội trợ hiền của hoàng thượng."

"Nội trợ hiền của trẫm trên đời này chỉ có nàng, ngoài ra không còn ai xứng cả!"

"Này là vì tình nhân trong mắt hoàng thượng hóa Tây Thi mà thôi."

"Không, trong mắt của trẫm chỉ có Triệu Thanh Uyển, hoàng hậu của trẫm. Tây Thi trong mắt trẫm cũng chỉ có nàng."

"Hoàng thượng càng ngày càng nói chuyện ngọt rồi đấy."

"Vậy sao? Trẫm cũng thấy thế. Nhưng những lời ngọt ngào âu yếu trẫm chỉ nói cho một mình hoàng hậu của trẫm nghe."

Hai người ôm nhau như chim tước nỉ non, nhẹ giọng thì thầm bên tai những lời âu yếm.

Tiểu Mục Tử ở cạnh dựng lỗ tai lên nghe, khẽ cười.

Ôm nhau một lúc, hai người bắt đầu bàn bạc việc mở chợ, cả hai thống nhất đồ thủ công của cung nhân cũng được bán.

Chỉ cần ai có tài năng đều có cơ hội tỏa sáng.

Ngoài ra Tiêu Sát nhắc nhở Triệu Thanh Uyển, bảo nàng uyển chuyển nói với Tuệ tài nhân, lần này sở dĩ Tuệ quý nhân bị Lan phi bắt tại trận liệu có phải vì người bên cạnh nàng ấy không đáng tin hay không.

Nghe Tiêu Sát nhắc nhở, Triệu Thanh Uyển giật mình.

Nàng biết Tiêu Sát đang nhắc đến Tuệ quý nhân, đồng thời cũng đang nhắc nhở hoàng hậu là nàng.

Hắn đang khéo léo nói cho nàng biết hậu cung có một vài phi tần tâm cơ sâu hơn nàng thấy bên ngoài, bảo nàng sau này cũng phải đề phòng.

"Được rồi hoàng thượng, hôm nay thần thiếp quấy rầy ngài lâu rồi, thần thiếp đi trước đây. Nếu phê duyệt tấu chương mệt ngài phải đi nghỉ ngơi, nhớ bảo trọng long thể."

"Trẫm biết rồi, Tiểu Mục Tử sẽ nhắc nhở trẫm, vậy nàng cứ làm việc của mình đi. Đêm nay trẫm về Phượng Nghi Điện."

"Vâng. Vậy thần thiếp chờ ngài."

"Ừ, hoàng hậu của trẫm ngoan quá!"

Tiêu Sát dịu dàng hôn Triệu Thanh Uyển một cái rồi mới lưu luyến để nàng đi.

Vốn dĩ tới đây vì việc nghiêm túc, nhưng vừa rời khỏi Tuyên Thất Điện, Triệu Thanh Uyển lại có cảm giác mới hẹn hò cùng Tiêu Sát.

Cảm giác này...

Hình như không tệ.

Nhận ra chi tiết này, Triệu Thanh Uyển càng đỏ mặt.

Nhưng nàng nhanh chóng không cho bản thân đắm chìm trong nhu tình của Tiêu Sát nữa, lập tức quay lại Uyên Loan Điện, phạt Tuệ quý nhân cấm túc một tháng.

Hình phạt này thật ra cũng như không.

Bởi vì mông của Tuệ quý nhân e rằng phải tĩnh dưỡng một tháng.

Điều này Tuệ quý nhân hiểu, vì thế càng cảm kích Triệu Thanh Uyển.

Triệu Thanh Uyển kể việc Tiêu Sát đồng ý mở chợ cho Tuệ quý nhân nghe đầu tiên.

Tuệ quý nhân cảm động không thôi.

Có điều nghe đến đoạn Triệu Thanh Uyển hạ giọng nói người bên cạnh nàng có khả năng không đáng tin, nàng lập tức trở nên căng thẳng: "Nương nương, hai nha hoàn hầu hạ thần thiếp là do Lương phi phái tới, hai người họ thật sự có vấn đề sao?"

"Có vấn đề không tự muội chú ý đi. Muội nhớ lại xem chuyện lần này muội giao cho nha hoàn nào làm? Tại sao lại trùng hợp bị Lan phi bắt gặp như vậy? Lan phi xưa nay là người lười biếng, cho dù có muốn báo thù muội, bổn cung cho rằng nàng ta không cẩn thận đến mức lợi dụng việc này để dạy dỗ muội. Được rồi, bổn cung chỉ có thể nói với muội từng này, đây cũng là điều hoàng thượng muốn nhắc nhở muội. Tự muội suy nghĩ đi, bổn cung đi trước."

"Vâng, thần thiếp đa tạ hoàng hậu nương nương nhắc nhở, thần thiếp nhất định sẽ chú ý." Tuệ quý nhân cảm tạ Triệu Thanh Uyển.

Rời khỏi Uyên Loan Điện, Triệu Thanh Uyển rơi vào trầm tư.

Hai nha hoàn bên cạnh Tuệ quý nhân do Lương phi phái tới chắc chắn Tiêu Sát biết.

Nói cách khác việc hắn muốn nhắc nhở thật ra là Lương phi không phải người lương thiện, ai được sủng ái, rất có khả năng nàng ấy sẽ ở sau lưng hại người đó, so với Lan phi thể hiện ý thù địch ra ngoài mặt thì kẻ như Lương phi mới đáng sợ, cần đề phòng hơn.

Càng suy luận, Triệu Thanh Uyển càng thấy rùng mình.

Ban đêm, Tiêu Sát từ Tuyên Thất Điện đến.

Nàng vẫn nhớ việc của Lương phi, không nhịn được mà hỏi: "Hoàng thượng, nha hoàn bên cạnh Tuệ quý nhân đều là người Lương phi phái tới, chẳng lẽ hoàng thượng nghi ngờ họ là tai mắt của Lương phi chuyên giám thị Tuệ quý nhân sao?"

"Đúng là trẻ nhỏ dễ dạy, không hổ là ái thê của trẫm."

"Hoàng thượng, thần thiếp đang nói chuyện nghiêm túc với ngài đấy, sao ngài lại trêu ghẹo thần thiếp nữa!"

"Ái thê thân yêu của trẫm, nàng ở trên giường phượng nói chuyện nghiêm túc với trẫm, trẫm làm gì có tâm trạng này chứ? Ái thê như vậy chẳng phải đang làm khó người khác sao? Hửm?"

Ánh mắt Tiêu Sát trở nên ái muội, nhẹ nhàng nâng cằm Triệu Thanh Uyển, hôn lên môi nàng.

"Hoàng thượng..."

"Việc chính của ái thê tạm thời gác sang một bên đi, lát nữa rồi tiếp tục nói với trẫm được không? Chẳng lẽ ái thê chưa từng nghe câu một ngày không gặp như cách ba thu sao? Lần này trẫm đã phải chịu đựng không gặp ái thê ba ngày, giờ phút này nỗi tương tư trẫm dành cho ái thê đã tích góp chín thu rồi."

"Hoàng thượng..."

Việc chính hoàng đế không vội, hoàng hậu vội.

Việc phòng the hoàng hậu không gấp, hoàng đế gấp.

Triệu Thanh Uyển chỉ đành thỏa mãn nổi tương tư tích góp chín thu của nam nhân này trước.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play