Lâm Hải Thịnh và vợ liếc nhìn nhau và lần lượt nghe điện thoại. Họ không trả lời cuộc gọi của người khác nhưng các cuộc gọi từ hai người này phải thì phải nghe.
"Lão Tiền, tại sao hôm nay lại gọi điện thoại cho tôi vậy?!" Lâm Hải Thịnh cười hỏi, trong giọng điệu mang theo một sự kính trọng.
"Tiểu Lâm, anh mau ra ngoài xem xem, cảnh báo quốc phòng phát hiện một vật thể cực lớn không rõ đột nhiên xuất hiện ở thành phố Giang Bắc, độ nguy hiểm cực cao!"
"Nếu như bên ngươi không dễ đối phó, tôi sẽ phái phái một bộ phận phi hành đặc chiến tới hỗ trợ anh."
Lão Tiền nói rất nhanh và có vẻ rất lo lắng.
Lâm Hải Thịnh lúng túng cười và xấu hổ nói: "Lão Tiền, rằng... ông không cần đội đặc chiến đến đâu. Tôi... không phải hai ngày trước tôi tập hợp tất cả các thành viên của thành phố Giang Bắc?! Hôm nay vừa hay đang diễn luyện, vô tình gây ra động tĩnh lớn một chút, khiến ông phiền lòng rồi."
Ngay khi những lời này vừa thốt ra, điện thoại đã ngừng hoạt động trong vài giây.
Sau đó, giọng nói kỳ lạ của lão Tiền mới vang lên.
"Diễn luyện? Cảnh báo quốc phòng đỉnh cấp vang lên, nói cho tôi biết đang diễn luyện? Các người đang diễn tập hạng mục gì!" Lão Tiền kinh ngạc nói.
"Ừm… chúng tôi đang luyện tập..." Lâm Hải Thịnh im lặng trong giây lát.
Phải trả lời chuyện này thế nào đây.
Chẳng lẽ nói đang luyện tập thiên thạch va vào trái đất sao?
"E hèm, đó là một loại thần thông vận dụng trong võ đạo." Lâm Hải Thịnh nghẹn ngào nói ra vài chữ.
Lão Tiền cũng im lặng thêm vài giây.
"Tốt lắm tiểu tử!! Anh giỏi thật đấy! Tôi hiểu rồi, phía này để tôi giải thích cho anh, lần sau diễn tập nhớ báo cáo trước nhé. Tiểu tử, tôi còn tưởng là có đại họa rồi." Lão Tiền bất lực nói.
"Được, được, lần này bỏ qua cho tôi, lần sau tôi sẽ báo cáo!" Lâm Hải Thịnh vội vàng nói.
"Được, cúp máy đây, anh tiếp tục nghiên cứu đi, tôi chờ tin tức tốt của anh." Lão Tiền cười nói.
Sau khi cúp điện thoại, Lâm Hải Thịnh cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Động tĩnh của con trai gây ra lớn đến nỗi ngay cả Lão Tiền đang ở thủ đô xa xôi cũng gọi điện tới.
Cùng lúc đó, Châu Tuyết Bình cũng kết thúc cuộc gọi.
"Phía lão Lý đã nói gì?" Lâm Hải Thịnh hỏi.
"Còn có thể nói gì nữa, trực tiếp phê bình, trong nước mấy tiểu đội đặc biệt đã xuất phát rồi, hiện tại bị chặn đường trở về rồi, ông Lý chỉ dặn dò chúng ta lần sau nhớ báo trước." Bà ấy cười gượng nói.
Hai người nhìn khối thiên thạch khổng lồ trên bầu trời, vẻ mặt phức tạp.
Ở phía khác, Lâm Tiêu rất hài lòng khi thấy phản ứng của mọi người.
Thiên thạch này đương nhiên không phải là thiên thạch thực sự. Đó chỉ là một tảng đá lớn mà hắn lấy ra từ tháp Thiên Đạo.
Sau khi chuyển cả Thánh địa Dao Trì và đất nước yêu tộc vào tháp Thiên Đạo, hắn đã không thể đếm được những viên đá lớn như vậy nữa.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT