*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Nguy cơ địa cầu sắp đối diện, tôi tin là mọi người hiểu rõ hơn tôi. Hơn nữa nếu muốn tiêu diệt những yêu quái kia mà chỉ dựa vào thực lực bây giờ của mọi người. Có tu luyện thêm 100 năm nữa vẫn chỉ là phế vật!!!” Lâm Tiêu dùng ngữ khí không chút khách khí, cứng rắn chèn ép.

Nhưng người kia nắm chặt nắm tay lại, tên này là ai mà dám nói bọn họ như vậy. Chả qua chỉ là một tên công tử, hay là thế nhị đại?

Bọn họ mặc dù nhìn thấy Lâm Tiêu bay lơ lửng trên không trung nhưng trong lòng bọn họ vẫn hoài nghi rằng vị thiếu các chủ này đang được các chủ và phó các chủ giúp đỡ. Nếu không thì tại sao một thiếu các chủ với diện mạo trẻ như vậy lại có sức mạnh thế kia.

Nhưng biết là vậy thì cũng chả có ai dám lên tiếng, chỉ là ánh mắt của bọn họ tràn ngập vẻ bất mãn và không phục.

“Không phục?”

“Kỳ thật những hang động của quái thú chỉ là kiếp nạn nhỏ, kể cả sau này chúng ta có thể giải quyết chúng thì vẫn sẽ có những kiếp nạn thứ 2, thứ ba tìm đến. Đến lúc đó kẻ địch muốn xâm chiếm trái đất sẽ ngày càng mạnh hơn.”

“Hôm nay tôi ở đây lựa chọn một bộ phận nhỏ để tạo thành một đội cho chính tay tôi bồi dưỡng, muốn thử nghiệm hệ thống tu luyện kiểu mới.”

“Nếu có thể thành công, tương lai của trái đất sẽ hùng mạnh hơn, cho dù sau này có bao nhiêu tai họa, địch thủ tìm tới. Chúng ta cũng sẽ không sợ hãi nữa, không cần giống như bây giờ bị nhốt trong những bức tường cao đợi kẻ thù tới công kích……”

Giọng của Lâm Tiêu tràn đầy sức thuyết phục và vang vọng, dù là người đứng xa quảng trường cũng có thể nghe rõ tiếng của Lâm Tiêu. Mỗi câu mỗi từ đều làm mọi người xót xa và sững sờ. Ai mà chả nghĩ như vậy, ai mà chả cả ngày lo lắng sợ hãi. Bọn họ cũng muốn bảo vệ Hoa Hạ, cũng muốn bảo vệ trái đất. Nhưng những thứ đáng sợ tồn tại ngoài kia, bọn họ lại chả có lựa chọn nào khác.

“Cậu, cậu dựa vào cái gì mà nói vậy! chả nhẽ cậu có thể thay đổi tất cả sao!!” Một học viên cắt đầu đinh đứng ở giữa đám học viên trẻ của Lăng Tiêu các không nhịn nổi kích động trong lòng lên tiếng.

“Từ Hâm cậu điên rồi!”

“Nói lung tung gì đấy, kia là thiếu các chủ đó, đừng đắc tội người ta.”

“Cậu mau xin lỗi đi không thì hậu quả nghiêm trọng đấy.”

Mấy học sinh thấy thế thì mặt tái mét, vội vã kéo cậu học viên kia ý bảo cậu ta đừng có kích động.

Lâm Tiêu nghe thấy lời này thì đưa mắt qua nhìn.

“Cãi hay lắm, tôi chỉ sợ không có ai dám cãi lại tôi thôi.”

“Vậy để tôi trả lời vấn đề của cậu, tôi, có thể thay đổi tất cả.” Lâm Tiêu rất tự nhiên trả lời.

Cậu học viên tên Từ Hâm kia nghe thế thì lại càng hăng hái. Cậu ta nhìn chằm chằm Lâm Tiêu mặt đối mặt nói: “Tôi không tin.”

Lâm Tiêu nghe thấy thế thì khoé miệng nhếch lên, sau đó hắn hướng tới tất cả mọi người từ từ nói.

“Hệ thống tu luyện hiện tại của mọi người, là từ Luyện Khí cảnh từng bước từng bước tăng linh lực, dần dần tăng cảnh giới, cái này có thể rất chính thống không có sai sót gì.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play