*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Mà điều này thì cho dù cả yêu tộc có mang đại ơn của thiếu niên, cũng không thể phá vỡ quy tắc được.
“Muốn có chức yêu tộc công đỉnh? lão Ngưu ta là người đầu tiên không đồng ý, trừ phi có thể đánh thắng ta.” Một bóng người cao lớn khuôn mặt có chút phiền muộn bay từ trên trời xuống.
Người vừa tới chính là tộc trưởng khai sơn của tộc Man Ngưu.
Đám yêu tộc nhìn thấy người này tới, trong lòng khẽ thở phào.
Yêu cầu của ân nhân trẻ tuổi này thật quá mức tưởng tượng.
Tới nước này rồi thì không còn là chuyện mà bọn họ có thể xen mồm vào được.
Cùng với khai sơn Man Ngưu tộc mang vẻ mặt phiền muộn, còn có mấy âm thanh vèo vèo, xé gió mà tới.
Mấy vị tộc trưởng yêu tộc khác cũng trở về rồi.
“Sao vậy? Không đuổi kịp bốn tên kia sao?” Tộc trưởng Chu Tước hỏi với vẻ mặt nín cười.
Mấy vị tộc trưởng kia lườm tộc trưởng Chu Tước đang cười đểu kia một cái, cũng không phản ứng lại.
Xem ra tộc trưởng Chu Tước đã sớm đoán được kết cục này.
Âm mưu này của nhân loại, vừa nhìn đã biết là có chuẩn bị từ sớm.
Loại quỷ kế đa đoan như vậy, sao có thể không chuẩn bị đường lui cho chính mình đây.
Hơn nữa, xét về năng lực chạy chốn, nhân loại vốn đã ăn đứt yêu tộc bọn họ rồi.
Chưa nhắc tới chuyện có chuẩn bị trước hay không, cho dù có chạy ở cùng một vạch xuất phát, thì bọn họ cũng khó mà chạy vượt qua được bốn tên bán Đế Cảnh nhân loại chỉ một lòng muốn giữ mạng.
Trừ khi là có mai phục trước, bằng không thì khó mà dựa vào tốc độ để đuổi kịp đối phương.
“Bái kiến đại nhân, lần này nhờ phúc của đại nhân, yêu tộc coi như là hữu kinh vô hiểm*.”
(*hữu kinh vô hiểm: có kinh sợ nhưng không có gì nguy hiểm)
“Cảm tạ đại nhân đã ra tay tương trợ yêu tộc, chúng ta suốt đời không quên!”
“Chuyện mà đại nhân vừa mới nói, chúng ta đều không có ý kiến.”
“Ta cũng không có ý kiến, toàn bộ đều nghe theo ý của đại nhân!”
“Vị trí thống lĩnh yêu tộc, không thể là ai khác ngoài đại nhân!!”
Mấy tộc trưởng yêu tộc vừa trở về, đồng loạt cung kính hành lễ với Lâm Tiêu, còn nói ra một câu khiến chúng yêu tộc phía dưới đều há hốc mồm.
Đồng ý rồi ư?
Vụ gì đây?
Tộc trưởng nhà mình vậy mà lại đồng ý với ân nhân trẻ tuổi về chuyện vị trí thống lĩnh yêu tộc???
Nhưng, nhưng, nhưng mà như thế chẳng phải là phá vỡ quy tắc vạn năm qua của yêu tộc hay sao?
Đúng vậy, đúng vậy, nhanh như vậy đã xác định vị trí thống lĩnh yêu tộc, có phải là có chút qua loa rồi không.
Chúng yêu tộc đều ngơ ngác.
Người còn ngơ ngác hơn chính là vị tộc trưởng Ngưu Tộc trở về đầu tiên kìa.
Hai con mắt trâu của ông ta trợn tròn, tức giận nhìn mấy tộc trưởng phía sau, phẫn nộ nói: “Các người chơi xấu phải không! Vừa rồi lúc trở về không phải đã nói là sẽ thử thách vị đại nhân trẻ tuổi này một chút hay sao?”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT