Một giây sau có một hình bóng hư ảo xuất hiện trước mặt Lâm Tiêu, nhìn thì giống một lão nhân gia với mái tóc đỏ rực, ánh mắt có chút bi thương và hoài niệm.
“Tiểu gia hoả, người không phải là tôn thượng đúng không.” Lão nhân gia bình tĩnh nói.
Chỉ một câu đã làm người khác kinh ngạc, lão nhân gia vừa mở miệng nói đã làm toàn thân Lâm Tiêu run lên một cái, hắn nhất thời nâng cao cảnh giác. Trong lòng cũng vô cùng chấn kinh.
Đây là lần đầu hắn bị người khác nhìn thấu thân phận tôn thượng này. Mặc dù chỉ là một câu nghi ngờ của lão nhân gia, nhưng ánh mắt của ông ấy giống như là đã nhìn thấy mọi chuyện.
Lâm Tiêu vẫn đang nghĩ làm thế nào để thi triển được thần uy giết chết đối phương ở trong thế giới linh hồn của bản thân hắn. Những nơi khác hắn không dám nói, nhưng ở đây hắn cảm thấy cái gì cũng có thể, bất kỳ kẻ nào xâm phạm vào thế giới của hắn sẽ không thể sống sót đi ra ngoài.
“Tiểu gia hoả, ngươi không cần lo lắng, ta chỉ là một tia tàn tồn, căn bản không thể gây tổn hại gì có ngươi. Hơn nữa ta muốn cảm ơn ngươi, bởi vì trên người ngươi mang khí tức của tôn thượng. Như vậy tàn hồn của ta mới có thể tụ lại được.”
“Thời gian của ta không còn nhiều nữa, chỉ có thể dùng cách này đến chào hỏi ngươi, chỉ muốn cầu ngươi một chuyện.”
Nói xong lão nhân gia tóc đỏ đưa mắt nhìn Lâm Tiêu. Chỉ thấy trong ánh mắt của ông ta đã có thêm sự vội vã.
“Ngươi cứ nói đi.” Lâm Tiêu đáp.
Hắn vẫn chưa có lòng tin với vị khách không mời này. Chỉ cần đối phương có bất kỳ hành động nào, hắn sẽ lập tức huỷ diệt đối phương.
“Ta cũng không biết tôn thượng đại nhân đã xảy ra chuyện gì? Cũng không biết tại sao tôn thượng lại chọn một nhân loại? Nhưng ở thời đại này, đế lộ đột nhiên xuất hiện, nguy cơ tứ phía, yêu ma quỷ quái cùng vạn tộc khác cũng đã xuất thế, không thể đứng ngoài cơn sóng này.”
“Trong người ngươi có huyết mạch của tôn thượng đại nhân, vậy là ngươi cũng đã dính dáng tới nhân quả của yêu tộc. Ta chỉ muốn xin ngươi một chuyện, xin ngươi chăm sóc cho yêu tộc, xin đừng để yêu tộc bị cuốn vào dòng chảy đen tối của lịch sử.”
Ông lão tóc đỏ từ từ nói ra thỉnh cầu của bản thân. Trong mỗi cuộc chiến của vạn tộc, đã có vô số chủng tộc bị tiêu diệt, mãi mãi biến mất trên thế gian này. Ông ta không cầu xin yêu tộc có thể mạnh hơn, chỉ hy vọng yêu tộc có thể tồn tại.
Lâm Tiêu thở ra một hơi. Cứ tưởng yêu cầu gì kinh khủng, hoá ra chỉ có như vậy.
“Ta biết rồi, ta đồng ý với thỉnh cầu này.” Lâm Tiêu bình tĩnh đáp.
“Khụ…..tiểu hữu, ngươi có thể bảo đảm một lần nữa không, làm phiền rồi.” Ông lão tóc đỏ nói.
Lâm Tiêu nhìn ông lão một cái, yêu cầu gì mà lắm thế.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app metruyenhot. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là metruyenhot.vn. Vui lòng đọc tại app metruyenhot để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
“Lâm Tiêu ta xin đảm bảo, chỉ cần ta còn, yêu tộc sẽ không bao giờ diệt vong.” Lâm Tiêu nói.
Vừa dứt lời thì một đạo ánh sáng loé lên trên trán hắn rồi chui thẳng vào trong đầu.
“Hả?” Lâm Tiêu cau mày.
Đó là cái gì vậy? Bản thân hắn vừa bị tính kế à.
“Tiểu hữu yên tâm, đó chỉ là quy tắc của thiên địa thôi, nếu không thất hứa thì chả có gì nguy hại cả.” Ông lão tóc đỏ bộ dạng yên tâm gật đầu nói.
Lâm Tiêu: “……”
Cuối cùng vẫn là tự mình chui vào bẫy, nhưng mà cũng chả tổn thất gì. Chỉ là hứa không để yêu tộc diệt vong, chuyện này không khó.
“Tiểu hữu, để biểu đạt thành ý, xin tiểu hữu đừng phản kháng, đây là chút sức lực cuối cùng của ta. Xin tặng tiểu hữu cơ duyên này.”
Nói xong câu này ông lão tóc đỏ còn chưa đợi Lâm Tiêu đáp ứng, thân hình đã từ từ tan biến. Tan biến hoàn toàn.
Lâm Tiêu cảm nhận được lão nhân gia không còn ở trong thế giới linh hồn của hắn nữa.
Cơ duyên? Một lời hứa đổi được một cơ duyên, hình như cũng không lỗ lắm.
Chỉ là không biết cơ duyên mà lão nhân gia nói là cái gì.
Chính vào lúc này.
Ầm ầm, ánh sáng đỏ từ người Lâm Tiêu phóng thẳng lên trời phá vỡ cả kết giới của tộc trưởng Chu Tước. Sau đó toàn tộc Chu Tước bắt đầu rung chuyển.
Cạch! Một âm thanh giòn tan vang lên.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT