*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Hắn bất ngờ đánh ra một chưởng. Khí huyết trong chưởng này sôi trào như biển lớn dao động, bao trùm lấy Lâm Tiêu.
Thấy vậy, Lâm Tiêu không sợ chút nào. Mặc dù đây là thánh địa Dao Trì nhưng bây giờ nó đang là sân nhà của hắn.
“Ta dám thì sao nào!” Lâm Tiêu cười nói.
Sau đó, hắn đánh một quyền về phía Thánh chủ Dao Trì.
Có điều khi cú đấm của hắn giáng xuống, toàn bộ khu vực thánh địa Dao Trì đột nhiên tối sầm lại, ánh sáng dường như bị nuốt chửng.
Ngay sau đó.
Bùm bùm bùm!
Tiếng sấm nổ tứ phía, hàng ngàn đạo sấm sét từ trên trời giáng xuống.
Mỗi tiếng sấm sét dường như đều ẩn chứa ý định hủy diệt. Cảnh tượng đó giống như ngày tận thế.
Bùm bùm bùm!!
Một chưởng của Thánh chủ Dao Trì đánh đã mất đi uy năng sau khi chống lại hơn chục đạo sấm sét.
"Ngươi, ngươi, ngươi tại sao có thể khống chế lôi kiếp chi lực? Không thể nào! Không thể nào!!" Thánh chủ Dao Trì kêu lên thất thanh, trong mắt tràn đầy kinh hãi.
Hắn là như vậy rồi chứ chưa kể đến những người khác của thần tộc Dao Trì.
Chỉ là những người này đang tránh né và chống lại sấm sét mà một quyền của Lâm Tiêu giáng xuống kéo tới, căn bản không có thời gian để mở miệng.
"Ta làm được đó, ngươi có thể làm gì ta!" Sau khi Lâm Tiêu nói xong, hắn tiếp tục kết nối với lôi kiếp bản nguyên trong linh hải và lại đánh ra một quyền nữa.
Bùm bùm bùm bùm bùm bùm!
Một đợt sấm sét khác lại giáng xuống.
Sau khi tung một quyền này, Lâm Tiêu toàn lực để luyện hóa Đại Ấn Đạo Khí đó.
"Luyện, luyện, luyện, luyện cho ta!"
Dưới sự nỗ lực chung của hắn và Tiểu Hoả, không đến mười nhịp thở, Đại Ấn Đạo Khí đã hoàn thành luyện hoá sơ bộ, đạt tới điều kiện hiến tế.
Lâm Tiêu tâm niệm vừa động.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT