*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Dưới ánh Phật quang chói lọi tám hoà thượng Phật môn nhanh chóng lĩnh ngộ được phật pháp, giác ngộ được những hoài nghi mà lúc bình thường họ không thể hiểu được. Bọn họ thậm chí còn cảm nhận được bản thân sắp chạm được tới Phật giới, cũng giống như cấp đại năng của võ tu.

Đây là điều lúc bình thường bọn họ không dám nghĩ tới, tám vị hoà thượng ngẩng đầu ánh mắt càng lúc càng thành kính nhìn Lâm thí chủ.

Trong lòng bọn họ càng lúc càng kinh hỷ, Lâm thí chủ thu hút được phật duyên, vượt xa hơn những gì bọn họ tưởng tượng. Sáu đạo Phật quang loé lên sau lưng hắn, có thể thấy Lâm Tiêu thí chủ cũng nhận được vô số lợi ích từ lần phật duyên này.

Từ lúc chưa có gì tới lúc có 6 đạo Phật quang, ngộ tính và phật duyên của những đệ tử Phật môn đã vượt qua các đệ tử võ tu.

Lúc bọn họ nghĩ mọi việc sắp kết thúc, tất cả chuẩn bị đứng dậy.

Ầm!

Cơ thể tám người đồng thời chấn động, quỳ rạp xuống mặt đất. Phật đạo ở trong người như muốn bạo phát toàn bộ ra ngoài. Giống như có thứ gì đó rất khủng khiếp phá tan mọi thứ để lao lên trời.

Các Nho gia mặc dù không phải đệ tử Phật môn nhưng cũng cảm nhận được khí tức khổng lồ này. Khí tức này ôn hoà và dịu dàng hơn khí tức của Nho đạo.

“Ngươi nói xem, đó là gì…..!” Một Nho gia kinh ngạc lên tiếng.

Mọi người đều ngẩng đầu nhìn theo luồng khí tức kia, bây giờ chỉ nhìn thấy những tia Phật quang to bằng nắm tay đang chiếu xuống. Khí tức khổng lồ kia cũng được giải phóng.

Các Nho gia có chút hoài nghi, bởi gì chả ai biết đây là thứ gì? Chả nhẽ lại là bảo vật Phật đạo nào đó?

Phật môn đã rời xa thế tục quá lâu rồi, các tài liệu về Phật đạo chỉ có trong sách thượng cổ. Bọn họ hầu như không có kiến thức về Phật đạo.

Nếu nói có hiểu biết thì chắc chỉ có tám vị hoà thượng trước mặt đây. Nhưng tám vị hoà thượng sau khi nhìn thấy những tia sáng này thì mắt lại trợn tròn hết cả lượt.

“Nếu đây là vô lượng ánh sáng công đức…..Vậy, đây là vô lượng xá lợi Phật đạo.”

“Chả nhẽ Lâm thí chủ là Phật sống chuyển thế sao? Nếu không sao có thể thu hút được chí bảo của Phật môn?”

“Chuông trấn hồn, vô lượng xá lợi Phật, ta hình như nghĩ ra cái gì đó rồi……chả nhẽ đây là xá lợi tử phật sống đời thứ 2 à?”

“Sư huynh, rất có khả năng là vậy, lúc trước ta từng nghe sư phụ giảng đạo. Chuông trấn hồn lúc thượng cổ, từng được các nhà sư lỗi lạc thời thượng cổ và Phật tổ chuyển thế đời thứ 2 cùng nhau đúc ra.”

“Phật môn chúng ta đến giờ còn chưa tìm được vùng đất viên tịnh của Phật tổ chuyển thế đời thứ hai, nói gì tới xá lợi tử.”

“Đúng rồi đúng rồi, Phật sống chuyển thế! Chỉ có Phật sống chuyển thế mới thu hút được Phật duyên thế này, gọi được vô lượng xá lợi.”

Tám vị hòa thường bắt đầu mỗi người một câu, càng nói càng kinh ngạc. Bọn họ có thể chắc chắn một chuyện, Lâm Tiêu thí chủ là một đại năng Phật môn chuyển thế, thật chí có thể là Phật sống chuyển thế.

Chỉ có cách giải thích như vậy mới làm tất cả chuyện đang diễn ra có lý được.

Kích động, hưng phấn, khó tin.

Đông đông đông.

Tám vị hoà thượng ngẩng đầu nhìn theo ba viên vô lượng xá lợi tử đang bay trên không kia. Không cần biết có phải là xá lợi tử đời thứ hai hay không, chỉ cần nhìn ánh sáng vô lượng công đức phát ra là biết không phải của Phật gia bình thượng.

Ở một bên khác Lâm Tiêu sau khi nhìn thấy cảnh này cũng cảm thấy kinh ngạc không kém. Xá lợi tử? Thế mà có thể gọi được ra xá lợi tử?

Hắn chỉ nghĩ rằng có thể gọi ra được một vị Phật gia liên quan tới chuông trấn hồn thôi, xem ra người liên quan tới chuông trấn hồn là một cường giả Phật tổ, chỉ là người bây giờ đã không còn nữa rồi.

Ánh sáng lại loé lên trong mắt Lâm Tiêu. Xá lợi tử cũng được!





Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play