*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lâm Tiêu liếc nhìn đối phương một cái, căn bản không hề dừng tay.
Mà hai tay lại nắm chặt thanh trường thương xuyên qua cơ thể kia.
Trong đầu hắn có một chút cảm ngộ bắt đầu tăng tốc thâm nhập.
Hấp thu, thương pháp Thiên giai, Quán Vân Đoạt Nhật.
Hấp thu, thương mang Sinh Tử Cảnh.
Hấp thu, sức mạnh lĩnh vực của thương.
Lâm Tiêu kinh ngạc, sững sờ.
Loại chuyện như sờ kiếm để nâng cao thực lực, hắn đã làm không biết mấy vạn lần rồi.
Sờ thương, sờ đao cũng có thể như vậy, hắn cũng đã sớm thử qua.
Nhưng điều khiến hắn không ngờ chính là, lại có thể hấp thu một thứ vô cùng lợi hại.
Lĩnh Vực Chi Lực???
Đây không phải là Ý Cảnh Chi Lực, nhưng mà Ý Cảnh Chi Lực sau khi viên mãn sẽ biến thành Lĩnh Vực Chi Lực đó.
Ngộ tính mãn cấp của hắn lại có thể đạt tới trình độ này sao?
Hay là...bên trong còn có nguyên nhân nào khác mà hắn chưa cảm nhận được?
Lâm Tiêu trong chốc lát cũng không nghĩ ra được, xem ra phải dành thời gian từ từ nghiên cứu thôi.
Mà nghiên cứu vấn đề này, bắt buộc phải có một đại năng Sinh Tử Cảnh mới được.
Hê hê!
Lão cẩu trước mắt, vừa khéo lại thích hợp.
Thế thì phải xử lý đối phương như thế nào đây.
Lâm Tiêu rơi vào trầm tư, chỉ dựa vào uy năng tháp Chân Long ở trong tay trước mắt đây thì còn lâu mới đủ.
Vậy thì.....
Ánh mắt Lâm Tiêu lại càng ngày càng điên cuồng hơn.
“Chết tiệt! Trở về cho ta!!”
Ông lão tóc bạc cảm nhận được sức mạnh đang dần dần bị rút đi thì nổi khùng lên.
Liên tiếp đánh ra mấy chưởng ấn màu đen, đều bị lớp bảo hộ tử kim của khí vận Kiếm Ma tông ngăn lại.
Sau đó lão ta dốc toàn lực thúc giục thần niệm, tái hiện Lĩnh Vực Chi Lực
Chuẩn bị khiến cho Nghiệt Ma thương phá không quay về.
Nghiệt Ma thương quang mang phóng ra vạn trượng, uy năng lập tức hiện ra.
Lâm Tiêu thấy vậy, khóe miệng nhếch lên.
Tới rồi còn muốn đi ư?
Chỉ e là ngươi nghĩ nhiều rồi.
Đối phó với một đại năng Sinh Tử Cảnh, hắn cảm thấy thật tốn sức.
Nhưng đối phó với một chiếc thương nát còn không phải là đạo khí, thì không tới lượt ngươi quyết rồi.
“Trấn áp!!!” Lâm Tiêu thấp giọng hô một tiếng.
Tháp Chân Long dưới đáy linh hải phóng ra một tia sáng kỳ lạ.
Ngay sau đó, thanh trường thương màu đen giữa hai tay hắn biến mất không rõ tung tích.
Nhưng không hề trở về trong tay ông lão tóc bạc, mà là bị tháp Chân Long trấn áp, thu vào trong tháp.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT