Khi thánh chủ Thái Tuế xông lên luyện đan phong, Lão Từ đang đợi ở cửa một căn phòng yên tĩnh để chào đón ông ta.
“Thánh chủ, cuối cùng ngài cũng đã trở về rồi.” Trong giọng điệu của Lão Từ có chút oán hận.
Thái Tuế thánh địa xảy ra chuyện lớn như vậy, người cầm quyền bây giờ mới trở về. Nếu không phải có tiểu hữu Lâm Tiêu, e rằng bây giờ khi quay về ông ta cũng sẽ không thể gặp bọn họ nữa.
"Lão Từ, đây, đây là trưởng lão luyện đan nào đã đột phá vậy?" Thánh chủ Thái Tuế không để ý tới sự tức giận của đối phương, trực tiếp hỏi.
"Thánh chủ, ngài nghĩ nhiều rồi, người dẫn đan kiếp tới không phải trưởng lão của thánh địa chúng ta, mà là một người ngoài." Lão Từ nói ra.
"Người ngoài? Chuyện, chuyện gì đã xảy ra vậy?" Thánh chủ Thái Tuế cảm thấy khó hiểu.
"Thánh chủ, là như vậy..."
Vài phút sau, thánh chủ Thái Tuế hít sâu vài hơi, biểu cảm cực kỳ phức tạp.
Không ngờ chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi đã xảy ra nhiều chuyện như vậy.
"Thật sự là không thể tin được, một vương triều Đại Ngụy nhỏ bé như vậy lại có thể bồi dưỡng ra một thiên kiêu yêu nghiệt như vậy." Thánh chủ Thái Tuế thở dài nói.
Sau khi nghe tất cả mọi chuyện, ông ta trở cảm thấy rất tò mò về Lâm Tiêu này.
"Đúng vậy, thánh chủ, lần này bảng Chân Long nhất định là cơ hội bật lên của Lâm Tiêu." Lão Từ gật đầu nói.
"Ngươi nói, Lâm Tiêu này có thể chiêu nạp không?" Thánh chủ Thái Tuế nhìn chằm chằm vào tịnh thất luyện đan và hỏi.
Lão Từ suy nghĩ một chút, nghiêm túc nói: "Tuy rằng ta không biết quá nhiều về Lâm Tiêu, nhưng ta có thể nhìn ra tên này không dễ chiêu nạp, kết bạn với hắn mới là lựa chọn tốt nhất."
"Ừm! Đúng vậy, loại yêu nghiệt này không phải là thứ mà Thái Tuế thánh địa chúng ta có thể sở hữu." Thánh chủ Thái Tuế gật đầu, cũng đồng tình với quan điểm này.
Ông ta nói tiếp: "Thông báo cho tất cả mọi người, sau này không được đắc tội với Lâm Tiêu và bất cứ người nào của Kiếm Ma tông, nếu đối phương cần giúp đỡ, chúng ta sẽ cố gắng hết sức để giúp đỡ.
“Rõ, thánh Chủ minh giám.” Lão Từ trả lời.
Ngay sau đó, tất cả mọi người đều tập trung chú ý vào đan kiếp trên bầu trời.
Bùm bùm bùm!!
Sau khi hai đạo lôi kiếp với uy lực không nhỏ giáng xuống và chẻ mái của tịnh thất luyện đan ra, kiếp vân mới dần dần mờ đi, có chút dấu hiệu tan ra.
Mọi người đều muốn thông qua mái nhà đổ nát để kiểm tra tình hình bên trong.
Từ mái nhà nhìn vào chỉ có thể nhìn thấy sương mù màu trắng dày đặc.
Huyễn trận?!
Trong tịnh thất luyện đan có rất nhiều trận pháp phụ trợ nhưng không có huyễn trận. Xem ra nó đã được luyện đan sư bên trong tự thiết lập.
Vì không thể nhìn thấy cảnh tượng bên trong nên những người của Thái Tuế thánh địa muốn đợi người bên trong đi ra và tận mắt chứng kiến phong thái luyện đan sư bát phẩm.
Suy cho cùng trong Thái Tuế thánh địa của họ chỉ có một luyện đan sư bát phẩm.
Sau khi nghe cuộc trò chuyện giữa thánh chủ và các trưởng lão khác, luyện đan sư dẫn ra đan kiếp không phải người đến từ thánh địa của họ.
Ở phía khác, sau khi cảm nhận được cường độ lôi kiếp, thánh chủ Thái Tuế kinh ngạc nói: "Đây, đây không phải là luyện đan sư bát phẩm!"
"Hả!? Thánh chủ không phải ngài muốn nói Lâm Tiêu là luyện đan sư cửu phẩm đó chứ? Xem ra đã rất lâu Đông Vực chúng ta không xuất hiện luyện đan sư cửu phẩm." Lão Từ kinh ngạc nói.
"Ta không thể nói rõ ràng nhưng một luyện đan sư bát phẩm chắc chắn không có khả năng đạt tới trình độ như vậy." Thánh chủ Thái Tuế nói ra.
Hai người nhìn nhau đều có thể nhìn thấy sự kinh ngạc trong mắt đối phương.
Nếu Lâm Tiêu là một luyện đan sư cửu phẩm thì địa vị của hắn sẽ hoàn toàn khác. Ngay cả khi đối phương chưa từng giúp Thái Tuế thánh địa thì thánh địa bọn cũng sẽ cố gắng hết sức để kết bạn với Lâm Tiêu.
Lâm Tiêu này... thực sự là yêu nghiệt.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app metruyenhot. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là metruyenhot.vn. Vui lòng đọc tại app metruyenhot để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Rầm ầm ầm!!
Lúc này, kiếp vân vừa mới phân tán lại tập trung lại và mang theo nhiều sấm sét.
Thánh chủ Thái Tuế và tất cả trưởng lão đều trừng mắt nhìn.
Lại đến rồi??? Chẳng phải vừa dẫn đến lôi kiếp sao?
Phải biết rằng luyện chế cùng loại đan dược không thể liên tục dẫn đến lôi kiếp.
Trừ phi là luyện chế lần này đan dược cấp phẩm, đột phá lần trước luyện chế đan dược phẩm cấp.
Cửu phẩm!!
Chắc chắn đây là luyện kim cấp phẩm, không nghi ngờ gì nữa!.
Truyện Võng DuTrong lòng thánh chủ Thái Tuế chấn động
Trong một khoảng thời gian ngắn cách nhìn của ông ta về Lâm Tiêu đã được nâng cấp lên rất nhiều lần nhưng ông ta vẫn đánh giá thấp trình độ luyện đan của hắn.
Đánh giá vô cùng thấp.
Lần thứ hai đan kiếp xuất hiện và giáng xuống ba đạo lôi kiếp.
Kiếp vân không những không tiêu tan mà càng ngày càng đậm.
Ban đầu lôi kiếp vốn có màu xanh lam dần dần đậm hơn và biến thành một màu xanh thẳm.
Lôi kiếp thứ ba bắt đầu hình thành.
Thánh chủ Thái Tuế: "???"
Các trưởng lão: "???"
Đây có nghĩa là gì vậy?
Bọn họ chưa bao giờ từng trải qua hai lần đan kiếp liên tiếp, huống chi là ba lần đan kiếp liên tiếp.
Điều này có nghĩa là gì, bọn họ cũng không biết.
Thời gian trôi qua từng chút một.
Một ngày.
Hai ngày.
Ba ngày.
Từng đợt đan kiếp liên tiếp không hề dừng lại.
Bên ngoài Thái Tuế thánh địa cũng thu hút không ít người và thế lực vây xem.
Họ cho rằng một loại bảo bối nào đó sắp ra đời nhưng nơi này dù sao cũng là Thái Tuế thánh địa cho dù có bảo vật sinh ra, cũng không có ai dám tranh đoạt.
Vào ngày thứ tư, một chiếc thuyền bay nhỏ lao tới và dừng lại trên không của Thái Tuế thánh địa.
Hai ông lão vội vàng bay xuống.
"Hai người này là ai? Không chào hỏi gì đã dừng ở Thái Tuế thánh địa rồi sao?"
"Đó chính là hội trưởng đại nhân và hội phó công hội luyện đan Đông Vực, hai người đều là luyện đan sư bát phẩm!"
"Luyện đan sư bát phẩm!? Không phải Đông Vực chúng ta chỉ có hai luyện đan sư bát phẩm sao?"
"Ai nói như vậy, bây giờ có luyện đan sư thứ ba rồi!"
"Xin chào Mã trưởng lão, xin chào Mặc trưởng lão!"
"Xin chào hai vị trưởng lão đại nhân."
Khi mọi người đang thảo luận, hai ông lão đã bay đến luyện đan phong.
"Mặc hội trưởng, đã lâu không gặp, ta biết động tĩnh này sẽ thu hút hai người qua đây." Thánh chủ Thái Tuế khách khí chào hỏi.
“Xin chào thánh chủ.” Hội phó Mã nhanh chóng trả lời.
Ông ta là trưởng lão của Thái Tuế thánh địa và cũng là hội phó công hội luyện đan sư.
"Thánh chủ, đây là ai đang luyện đan vậy?" Mặc hội trưởng trực tiếp hỏi.
Hiện tại sự chú ý của ông ta đều tập trung vào tịnh thất luyện đan.
Sự chấn động trong lòng không thể hơn được nữa, gần đây Đông Vực làm sao vậy.
Ban đầu nghĩ rằng Lâm Tiêu tiền bối đã là tài năng đáng kinh ngạc, là luyện đan sư tài năng nhất và trẻ tuổi nhất ở Đông Vực. Chưa được mấy ngày, lại xuất hiện thêm một biến thái nữa rồi.
Hơn nữa, thậm chí ở thành Thiên Nguyên bọn họ còn có thể lờ mờ cảm nhận được sự chấn động cho nên mới lái phi thuyền đến đây với tốc độ cực nhanh.
Điều đó có thể chứng minh, luyện đan sư ở đây ít nhất cũng là cửu phẩm.
Trình độ và tài năng luyện đan của luyện đan sư này nói không chừng còn mạnh hơn Lâm Tiêu tiền bối một bậc.
Thực sự là chuyện lạ hàng năm, trong năm nay vô cùng nhiều.
“Đây, đây không phải là người của thánh địa chúng ta mà là một vị ân nhân của thánh địa chúng ta.” Thánh chủ Thái Tuế nói.
Hai vị kia gật đầu đồng tình.
Họ cũng đoán được vị luyện đan sư này chắc chắn không phải người của Thái Tuế thánh địa.
"Đây là đợt đan kiếp thứ bao nhiêu rồi?" Mặc hội trưởng nghĩ tới gì đó, đột nhiên hỏi.
“Đợt thứ tám.” Thánh chủ Thái Tuế trả lời.
Mặc hội trưởng giật mình, cả người khẽ run lên, mắt ông ta sáng lên.
Hội phó Mã dường như cũng đã nhớ ra điều gì đó, cũng lộ ra vẻ mặt đầy kinh ngạc và khó tin.
Ông ta lẩm bẩm: "Hội trưởng, tiền bối này—"
Mặc hội trưởng hít sâu mấy hơi, chậm rãi nói: "Đúng vậy, vị tiền bối này không chỉ đang luyện đan mà còn đang đột phá gông cùm đan đạo."