“Đại sư tỷ năm trước cũng là 41 bậc, xem ra sư huynh có thể vượt qua.”
“Tiêu sư huynh cố lên!”
“Tên ngoại lai kia đã là bậc thứ 35 rồi, nhưng nhìn hắn có vẻ sắp tới giới hạn.”
Rất nhanh sau đó Tiêu Minh Triết bước lên bậc thứ 41.
Bậc thứ 41. Kỷ lục của đại sư tỷ Lạc Vũ Thương.
Toàn bộ đệ tử Lưu Vân tông đều nín thở. Trên mặt Tiêu Minh Triết mang một nụ cười nhạt, quay đầu nhìn đối thủ ở bậc thứ 35 với ánh mắt khinh bỉ.
Mới chỉ là bậc thứ 35.
Cứ mười bậc của Thiên Thê sẽ có một chướng ngại lớn, từ bậc 39 tới 40 được coi như một nút thắt. Nếu không có thiên phú xuất chúng và khổ luyện chăm chỉ thì sẽ chả bao giờ bước được qua bậc này.
Chỉ cần thêm một bậc nữa là hắn sẽ vượt qua Vũ Thương, trở thành đại sư huynh. Lúc này Vũ Thương chắc chắn đang nhìn hắn.
Sau khi nghĩ như vậy Tiêu Minh Triết cả người như có thêm động lực, vận chuyển võ kỹ Thân Pháp, dốc sức bước về phía trước.
Cạch!
Chân phải nặng nề đưa lên, trọng lực của bậc tiếp theo tăng lên. Cả cơ thể Tiêu Minh Triết trầm xuống, có chút đứng không vững. Hắn kiên trì từ từ đứng thẳng lưng lên.
Đứng, đứng vững rồi.
Hắn thành công bước lên bậc thứ 42. Toàn bộ đệ tử Lưu Vân tông hô hào, kích động vì Tiêu sư huynh.
Tiêu Minh Triết kiên trì đứng được khoảng mười mấy giây. Cuối cùng bị áp lực to lớn bức lui lại bậc 41. Sau bước lùi lại đó coi như cuộc khiêu chiến Thiên Thê của hắn đã kết thúc.
Nhưng mà hắn đã thành công đứng vững trên bậc thứ 42. Tiêu Minh Triết dùng tâm trạng của kẻ chiến thắng từ từ bước xuống dưới.
Lúc đi qua người nào đó ở bậc 35 không nhịn được mà nói nhỏ: “Đừng có cố quá mà thành phế nhân, ta đợi ngươi ở phía dưới.”
Nói xong thì kiêu ngạo đi qua, từng bước từng bước đi xuống.
“Đã không có chó cản đường thì ta đây cũng chả cần giả bộ nữa, đi lên thôi.” Lâm Tiêu than thở.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app metruyenhot. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là metruyenhot.vn. Vui lòng đọc tại app metruyenhot để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Tiêu Minh Triết đang đi xuống nghe thấy câu này suýt chút nữa ngã trượt chân. Hắn quay phắt đầu lại lườm Lâm Tiêu.
Nhưng bây giờ Lâm Tiêu đã chả thèm để ý tới hắn mà đang đi lên trên.