Tiêu Thái gật đầu: "Ngày mai ta sẽ trở về thôn một chuyến nói cho Tôn thúc."

Nói về thân thiết, ngoại trừ sư phụ thì chỉ có nhà Tôn Trường Canh là thân cận với bọn hắn. Trong thời gian Phó Nguyệt mang thai, Trương thẩm không ít lần đến thăm. Những người qua lại khác đợi đến khi đầy tháng mới đến mời đi.

Tôn Trường Minh: "Trong lòng ngươi nắm chắc là được."

"Vậy sư phụ ở lại thêm hai ngày đi." Tiêu Thái giữ ông lại.

Nghĩ về tiểu bảo bảo đáng yêu kia, Tôn Trường Minh gật đầu đồng ý. Vậy thì chờ qua lễ tẩy tam lại đi vậy.

Ông cũng muốn ngắm thêm vài lần.

Ngày thứ hai, Tiêu Thái mang theo trứng gà và những vật khác dán thiếp hồng trở về thôn.

"A Thái?" Trương thẩm mở cửa ra thấy hắn có chút kinh ngạc: "Sao hôm nay cháu lại đến đây? Mau vào đi."

Tiêu Thái vào phòng, đặt cái rổ cầm trong tay xuống bàn.

Trương thẩm quét mắt qua một cái, trứng gà đỏ, điểm tâm bằng bột gạo. Vừa nhìn đã biết đến đưa tin mừng rồi!

"Tiểu Nguyệt sinh rồi?!" Trương Thẩm ngạc nhiên vui mừng lớn tiếng hỏi.

Nhắc đến con gái nhỏ, Tiêu Thái không giữ được nét mặt, nhịn không được cười nói: "Sáng sớm hôm qua sinh rồi, là một tiểu khuê nữ, nhũ danh Nhu Nhu. Mẹ tròn con vuông."

"Tốt tốt tốt! Tiểu Nguyệt còn trẻ, trước đơm hoa sau kết quả, tiểu cô nương săn sóc cha nương, còn có thể chăm sóc đệ đệ."

Tiêu Thái biết mọi người coi trọng con trai, chỉ cười cười không giải thích gì nhiều với Trương thẩm.

Chuyện nhà mình tự bản thân hiểu là được, không cần người khác lắm miệng trước mặt Phó Nguyệt.

"Tiêu Thái: "Ngày mai bọn ta sẽ tổ chức lễ tẩy tam cho đứa nhỏ, Trương thẩm ngày mai ngài cùng gia đình cũng đến ăn cơm cho náo nhiệt."

"Ây! Chúng ta đương nhiên sẽ đến a!"

Nói xong việc, Tiêu Thái đứng dậy: "Vậy ta đi trước."

Trương thẩm giữ hắn: "Ở lại ăn một bữa cơm rồi hãy đi, Tôn thúc của cháu từ ruộng sắp về rồi."

"Hôm nay không được. Ta còn phải đi mời bà đỡ để ngày mai đến nhà chủ trì lễ tẩy tam."

"Vậy ta không giữ cháu lại nữa."

Tiễn bước Tiêu Thái, Trương thẩm mừng rỡ báo tin tốt này với người trong nhà.

Tôn thúc cũng vui vẻ cười nói: "A Thái hai mươi mốt rồi, cuối cùng cũng làm cha rồi."

"Cũng không phải đâu! Ta đã nói Tiểu Nguyệt là người có phúc, mới gả đến không bao lâu đã sinh được con, sau này nha, chắc chắn cũng sẽ nhiều con nhiều phúc."

"Buổi lễ ngày mai, bà đi chuẩn bị đi."

"Không cần ông nói, tôi chuẩn bị xong từ sớm rồi." Trương thẩm thu dọn giỏ đứng dậy: "Tôi đến nhà khác một chút, chuyện đại hỷ này của A Thái cũng nên báo cho bọn họ một tiếng."

"Đi đi."

Trương thẩm đi đến mấy nhà thân thiết, chia sẻ tin vui do Tiêu Thái mang đến, đương nhiên mọi người cũng đều cười nói chúc mừng cát tường.

Không mất nửa ngày, tin tức Phó Nguyệt sinh con gái, trong thôn đều biết.

Nhà Tiêu đại bá.

Thôi Hạnh Hoa nghe được tin tức là khi đang giặt quần áo.

Nghe nói Phó Nguyệt sinh một khuê nữ, Thôi Hạnh Hoa "Xì" một tiếng, mắng thầm: "Kiêu ngạo cái gì, tiểu tiện nhân chỉ là gà mái già không đẻ trứng!"

Không đợi bà nói dông dài, nhiều chuyện thêm, trong đông phòng truyền đến một giọng nữ to khỏe: "Nương? Ngài làm việc trong tay xong chưa? Đại Bảo và cha sắp về rồi, cơm tối còn chưa làm đâu."

Vừa nghe giọng nữ kia, nương tử đang ngồi lê đôi mách vội vàng đứng dậy đi: "Ai ui, chồng ta cũng sắp về rồi, ta đi về nấu cơm trước, Hạnh Hoa tẩu tử lần tới tán gẫu tiếp nha."

Vừa dứt lời, người đã không thấy bóng.

Thôi Hạnh Hoa trợn mắt xem thường, lời quở mắng đến miệng vòng trở lại: "Tiểu Điềm? Thứ con gái lười biếng ngươi làm cái gì hả? Không thấy trời tối rồi phải làm cơm tối hả! Cái gì cũng đợi ta làm, còn ngươi có tích sự gì!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play