4
Tôi có chút buồn bã.
Không biết từ khi nào, mà Giang Tịch đã thay đổi.
Ban đêm, tôi ôm gối ngồi đầu giường, không kìm được mà nhớ mẹ.
Tôi cầm điện thoại lên, nhìn màn hình với số điện thoại quen thuộc nhưng chưa bao giờ dám bấm gọi, chần chừ không bấm nút gọi đi.
Bà đã dặn dò tôi, bà đi ra nước ngoài bắt đầu cuộc sống mới, bảo tôi quên bà đi. Bà đã nuôi tôi đến 18 tuổi, chẳng còn nợ nần gì tôi.
Tôi cũng không có tư cách làm phiền cuộc sống của bà nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT