2
Chờ đến khi vết thương đã ngừng chảy máu, tôi mới đi đến phòng y tế của trường. 
Thật không may, y tá của trường không có ở đó. 
Tôi đành phải về nhà họ Giang, dự định tự mình xử lý vết thương.
Khi nhìn thấy Giang Hoài Thừa đang ngồi trên ghế sofa, tôi có hơi ngạc nhiên. 
Anh mới tốt nghiệp được hai, ba năm. Thỉnh thoảng cởi bỏ bộ áo vest, thay bằng áo hoodie, trông anh vẫn toát lên vẻ trong trẻo của thiếu niên.
“Anh Hoài Thừa.” Tôi đi đến bên ghế sofa, ngoan ngoãn gọi anh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play