Quay đầu lại, Tạ Dương Diệu bắt gặp một đôi mắt xanh xám.
   Thiếu niên yếu ớt lại xinh đẹp, hai tay đoan chính đặt trên đùi, nghiêng đầu nhìn hắn, đôi mắt kia chứa đầy kinh ngạc, không giấu được tràn ra bên ngoài.
   Tạ Dương Diệu rất ít nhìn thấy Lan Đại thế này.
   Đại đa số thời gian ánh mặt đối phương đều nhàn nhạt, hay ngậm lấy ý cười.
   Vạt áo vẽ ra đường cong lưu loát dứt khoát, Tạ Dương Diệu sải bước đi tới, nhìn Thẩm Trạch Lan, tiếng nói trầm thấp.
   “Sao lại nhìn ta như vậy?”
   Thẩm Trạch Lan ngẩng đầu lên nhìn Tạ Dương Diệu, đôi mắt cong cong, nói: “Ta không nghĩ tới một đại thiếu giao cao quý nhe Diêu công tử, lại có thể phục vụ người ta. Ngươi khác với mấy vị quý công tử trong ấn tượng của ta.”
   Tạ Dương Diệu nhíu mày, hai tay ôm ngực, ngón trỏ trái gõ lên cánh tay, không nói gì.
   Một trận gió lạnh thổi vào mặt, Thẩm Trạch Lan không nhịn được cúi đầu ho khan. Cậu ho đến toàn thân phát run, chân mày phớt đỏ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play