Thẩm Tiêu mày nhíu càng sâu, "Ai là nhạc phụ của ngươi?" Dứt lời, ánh mắt vượt qua Tạ Dương Diệu, nhìn về phía Thẩm Trạch Lan, “Tiểu tử, đây là chuyện gì?”
  Thẩm Trạch Lan nâng chân đá Tạ Dương Diệu, tiến lên mấy bước, nói: Phụ thân, chúng ta đi vào trong nói chuyện.
  Thẩm Tiêu dường như đoán được chân tướng, liếc nhìn Tạ Dương Diệu, nói: “Vào đi.”
  Thẩm Trạch Lan kéo Tạ Dương Diệu đi vào trong, nhưng vừa chạm đến ngón tay đối phương, Thẩm Tiêu liền nghiêng đầu sang, nhìn cậu chằm chằm.
  Thẩm Trạch Lan rút tay trở về, cho Tạ Dương Diệu một ánh mắt, đi theo Thẩm Tiêu tiến vào hậu viện phía sau tiệm cơm.
  Tạ Dương Diệu thấy thế, thống hận mình nói sai, hít một hơi thật sâu, ăn vào một viên thư giãn đan, mang theo người đi theo phía sau.
  Vừa tiến vào, hắn liền sai người đưa lên lễ vậy đã chuẩn bị kỹ càng, những lễ vật này bày đầy một góc cộng thêm một cái bàn dài, nếu như không phải trước khi đi, Thẩm Trạch Lan mở ra danh mục quà tặng, phát hiện đồ vật quá nhiều, quá khoa trương, bỏ đi rất nhiều đồ vật không dùng được, chỉ sợ đồ vật sẽ bày đầy phòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play