Thẩm Trạch Lan không dám nhắc tới song tu, cậu sợ chỉ cần nhắc tới sẽ nhịn không được muốn đối phương vuốt ve, hôn.
  Nghi hoặc nơi đáy mắt Tạ Dương Diệu tan biến, cười nói: "Được." Dứt lời, ôm cậu lên, đặt lên giường, giúp cậu cởi áo ngoài cùng giày vớ, ép góc chăn, sau đó nằm xuống bên cạnh cậu, nói, “Ta bồi ngươi.”
  Thẩm Trạch Lan nhích tới gần Tạ Dương Diệu, giữ chặt ống tay áo của hắn, nhỏ giọng nói được.
     .
  Thẩm Trạch Lan kỳ thật không có mệt mỏi, chợp mắt một lát, liền mở mắt ra, nhìn Tạ Dương Diệu đang nhắm mắt tu luyện. Tạ Dương Diệu rất là soái, mắt sâu mũi cao, môi mỏng mày rậm, chỉ liếc mắt là có thể làm người ta đã gặp qua là không quên được.
  Thẩm Trạch Lan thầm nghĩ: Nếu Tạ Dục lớn lên giống Tạ Dương Diệu, cũng không tệ.
  Cậu vươn tay, điểm nhẹ chóp mũi đối phương, sau đó bình tĩnh nhìn đối phương. Không kìm nén được dục vọng dưới đáy lòng, nhìn một hồi, Thẩm Trạch Lan kéo tay đối phương, đặt lên bụng mình. Cách lớp quần áo, cảm nhận được lòng bàn tay ấm áp của đối phương, Thẩm Trạch Lan cảm thấy nóng lên, nóng đến khó mà hô hấp, cậu kéo tay đối phương sờ bụng mình, đang do dự có nên kéo tay đối phương, vuốt ve ngực mình một chút hay không, hay là giả vờ như không có việc gì, đem tay đối phương để trở về, thì trên đỉnh đầu truyền đến giọng nói thanh niên đầy nghi hoặc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play