Sáng sớm, giọt sương sáng lóng lánh treo trên sợi cỏ, theo cơn gió mát thổi qua, giọt sương như châm, rơi thẳng xuống mặt đất.
  Bậc thang bên trái nửa ẩm ướt, dính mấy cánh hoa đào, chỉ chốc lát sau, cánh hoa dính chút bùn. Hóa ra là một thiếu niên áo trắng bước qua bậc thang, theo bậc thang, đi vào trong sân.
  Thiếu niên áo trắng rất nhanh đã đi đến sân. Trên sân có một thanh niên tuấn lãng mặc áo đen, người này chính là Tạ Sùng Quang.
  Thẩm Trạch Lan nghe theo Tạ Dương Diệu thu xếp, bảo nhóm hộ vệ lui ra, sau đó tiến lên mấy bước, hướng Tạ Sùng Quang hành lễ, nói: “Đại sư huynh, sao rồi?”
  Tạ Sùng Quang đem hộp tròn chứa đan dược đỏ ngầu đưa cho Thẩm Trạch Lan, trong đó đỏ ngàu đan dược, nữa viên đã vỡ vụn, hắn mặt mũi tràn đầy áy náy truyền âm cho Thẩm Trạch Lan nói:
  “Đan này có mấy trăm tầng, mỗi một tầng đều kẹp một ít phấn hoa La Sát, phấn hoa này không sắc không vị, nhẹ như khói, kẹp ở trong đó, nếu không phải mở ra, sử dụng thần thức, cẩn thận kiểm tra, nếu không căn bản là không thể phát hiện. Huynh trước đó chỉ coi đan này là đảo ngược đan, không tỉ mỉ kiểm tra, suýt nữa thì...”
  Nói đến chỗ này, bị Thẩm Trạch Lan đánh gãy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play