Thẩm Trạch Lan cười khẽ, cậu ngước mắt, nhìn Tạ Dương Diệu, đôi mắt sóng nước lấp loáng, "Dương Diệu Thiếu chủ, không bằng chúng ta làm giao dịch?"
  "Giao dịch gì?" Lòng hiếu kỳ của Tạ Dương Diệu lập tức bị câu ra, chỉ mong không phải là giao dịch làm khó hắn.
  Thẩm Trạch Lan lại lần mò, sau đó ấn mạnh xuống, nghe thấy Tạ Dương Diệu kêu lên một tiếng đau đớn, cậu cắn tai đối phương, nhẹ giọng cười nói: “Ta dùng tay giúp ngươi tận hứng, ngươi cho ta thanh lý, thế nào?”
  Cho dù Thẩm Trạch Lan không nói, Tạ Dương Diệu cũng sẽ thanh lý, đối phương đưa ra giao dịch này, là vì ai, liếc qua thấy ngay. Tai Tạ Dương Diệu nóng lên, giật màn treo xuống, che khuất phần lớn ánh sáng, cách lớp quần áo trong mỏng manh, đè lại lưng đối phương, thấp giọng nói: “Được, vậy làm phiền Trạch Lan.”
  Hô hấp của hai người nặng nề thêm mấy phần, giữa tiếng xột xoạt là thanh âm trầm thấp quanh quẩn bên trong màn, đợi đến lúc mặt trăng sắp biến mất, hết thảy đều kết thúc. Tạ Dương Diệu từ phía sau ôm lấy Thẩm Trạch Lan, nhiệt tình hôn tai cậu, “Ta thích ngươi.”
  "Biết, còn muốn nói bao nhiêu lần." Thẩm Trạch Lan mím môi, bên trong toàn là mùi tanh, thầm nghĩ mình điên rồi, thế mà... Thế mà… cậu nhíu mày, đạp người nọ một cái.
  Một đạp này cường độ không lớn, Tạ Dương Diệu không những không giận mà còn cười, theo tai hôn dọc xuống tô điểm lại dấu vết của mình, mỗi điểm đều tô, trước khi đối phương lại muốn đạp hắn, dẫn người đi thanh lý.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play