Tạ Triệt kết ấn, hoa văn đỏ sậm trồi lên lòng bàn tay, chặn đứng hướng gió đánh tới Tạ Vọng. Nhưng vừa chặn lại, đã nghe phù một tiếng, mùi máu tươi lan rộng trong không khí, mà Tạ Vọng phát ra tiếng kêu rên.
  Tạ Triệt quay đầu, chỉ thấy cánh tay trái Tạ Vọng bị chặt xuống, hắn cắn chặt hàm răng, thống khổ ôm chặt vết thương, máu xuyên qua khe hở không ngừng rơi xuống mặt đất, ném ra từng cái chấm tròn bất quy tắc.
  "Há miệng." Tạ Triệt lấy ra đan dược chữa thương, ném vào miệng Tạ Vọng, sau đó dùng tốc độ cực nhanh điểm huyệt cầm máu.
  "Bá phụ, nếu như không có việc gì khác, Dương Diệu đi trước." Tạ Dương Diệu thu hồi đao khắc cùng khối ngọc, cung kính hành lễ, xoay người rời đi.
  "Tạ Dương Diệu." Tạ Triệt đè ép lửa giận, tiếng như lôi âm, “Ngươi thật to gan! Ngươi không muốn Tạ gia nữa?”
  Tạ Dương Diệu dừng chân, xoay người cười một tiếng, nói: “Tôn chủ Cửu Châu có thể không có Tạ gia, mà Tạ gia không thể không có tôn chủ Cửu Châu, không phải sao?”
  Sắc mặt Tạ Triệt lạnh lẽo như hàn băng, không nói một lời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play