Tạ Dương Diệu tiếp nhận cái chén, lại rót một chén, nói: “Trà này tên là Linh Tụy, chỉ có Linh Tụy mới hái, mới có thể hóa thành Linh khí, người có thể hấp thu. Nếu như ngươi thích, ta đưa ngươi một ít.”
  Thẩm Trạch Lan chậm rãi uống nước trà trong chén, nói: “Đa tạ Thiếu chủ.”
  Tạ Dương Diệu ngẩng đầu, nhìn về phía Thẩm Trạch Lan.
  Hai người cách nhau 1 khoảng, sương mù bốc lên từ ấm trà làm mơ hồ dung nhan người trước mặt, nhưng đôi mắt xanh xám kia càng thêm dễ thấy.
  "Thiếu chủ, ngươi có việc gì sao?" Thẩm Trạch Lan hỏi.
  Tạ Dương Diệu nâng tay lên giữa không trung, một lát sau, tay rơi xuống tóc rối trên thái dương cậu, bấm một thuật pháp, nói: “Sương mù ẩm ướt, ngươi không cảm thấy sao?”
  Thẩm Trạch Lan căn bản không chú ý tới điểm này, hắn sờ sờ tóc rối đã được thuật pháp hong khô, nói: “Đa tạ Thiếu chủ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play