Thẩm Trạch Lan nhìn lướt qua Linh kiếm trên mặt bàn, ngẩng đầu nhìn về phía Tạ Dương Diệu. Hai người 4 mắt nhìn nhau, Thẩm Trạch Lan dựa vào thành ghế phía sau một chút, tay phải nâng lên, chống cằm, rầu rĩ cười ra tiếng.
Tạ Dương Diệu mờ mịt vô cùng, là lời nói của hắn buồn cười, hay là hành vi của hắn buồn cười? Tạ Dương Diệu không thể giải đáp, chống đầu gối, cúi người, nhìn thẳng vào Thẩm Trạch Lan.
Thẩm Trạch Lan bị thanh niên nhìn chằm chằm, ỷ vào thanh niên thích mình, liền không kiêng nể gì đùa bỡn thanh niên, rốt cục cảm thấy chột dạ, có mấy phần tính người.
Cậu ngưng cười, ngồi thẳng người, từ trong túi càn khôn lấy ra danh sách vật phẩm bị hư hại, đưa cho Tạ Dương Diệu.
“Đã ghi ra danh sách, làm phiền Thiếu chủ.”
Tạ Dương Diệu đứng thẳng, tiếp nhận danh sách, tùy ý nhìn lướt qua, thu vào, cam kết: “Qua hai ngày sẽ đưa cho ngươi.”
Bởi vì trong lòng còn ghi nhớ lời mới vừa rồi, hắn đã hứa hẹn, hỏi lại, “Ngươi vì sao không xem Linh kiếm? Đều không thích?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT