Mùi máu của Sơn Quỷ tanh hôi khó ngửi, Thẩm Trạch Lan nhặt lên lồng đèn trên mặt đất, dự định rời đi, nhưng vào lúc này, cậu nghe được thanh âm rất nhỏ. Nghiêng đầu nhìn, có một bóng đen nho nhỏ từ bên cạnh chạy qua.
"Thứ gì đây?!" Thẩm Trạch Lan dùng kiếm đâm tới, chỉ nghe thấy tiếng anh anh anh, bóng đen kia nằm rạp trên mặt đất, run lẩy bẩy.
Cậu giơ lồng đèn lên xem xét, là một con linh hồ màu đỏ nhỏ hơn lòng bàn tay.
Bộ lông Linh Hồ màu đỏ, chóp đuôi cùng móng vuốt có màu đen, cấp không cao, chỉ có thể dùng yêu lực bắt thỏ rừng, chuột núi, gà rừng... Bởi vì nó không có tính uy hiếp, lại dịu ngoan, bề ngoài mỹ lệ, các tiểu thư nhà có tiền ở Kỳ Lân Thành đều rất thích nuôi.
Mà Linh Hồ này bộ lông lộn xộn, còn dính máu, lỗ tai lông xù ép sau gáy, móng vuốt co lại để dưới thân, ánh mắt sợ hãi.
Thẩm Trạch Lan tìm phải tìm trái, cuối cùng cũng biết được máu dính trên người nó là từ đâu tới. Đó là máu của phụ mẫu cùng các huynh đệ tỷ muội, đều chết ở trước động, phần bụng bị mổ ra, thiếu tim phổi.
Hẳn là đêm qua Sơn Quỷ bị ngăn lại, không thể vào nhà trưởng thôn, không ăn được nội tạng người, nên vào rừng, ăn nội tạng của hồ ly cho đỡ thèm.
Thẩm Trạch Lan chôn mấy con hồ ly xui xẻo này, bấm pháp quyết làm sạch máu và bùn đất trên lông Linh Hồ, đem nó bế lên.
Dù không biết con Linh Hồ này làm sao sống sót, nhưng bỏ nó lại nơi này, trời đông giá rét, lại không có phụ mẫu săn mồi nuôi nấng, không tới hai ngày sẽ chết đói, vẫn là mang nó đi, bán cho trân linh các.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT