Hai người ngồi bên hồ 1 lát, rồi trở lại chính điện, Văn Thi Di không tìm được Tạ Dương Diệu, hiện tại đã về chính điện, nhìn thấy hắn trở lại, mặc dù có che giấu, nhưng ánh mắt vẫn lộ ra vẻ oán trách cùng bất mãn.
   Tạ Dương Diệu từ trước đến nay không để bụng, lúc này cũng không có tâm tình để ý. Vừa vặn yến hội bắt đầu, sau khi trải qua quy trình yến hội, Tạ Dương Diệu đứng dậy, nói: “Văn châu chủ, ta còn có chuyện quan trọng, cần trở về Phù Vân Tiên Sơn, không tiện lưu lại Vân Châu, mong Văn châu chủ chớ trách.”
   Hắn đều đã nói có chuyện quan trọng, Văn châu chủ cũng không thể giữ lại, cười nói: “Thiếu chủ xin cứ tự nhiên, khi về Phù Vân Tiên Sơn, nhớ thay ta vấn an tôn chủ.”
   Tạ Dương Diệu cười gật đầu, dẫn theo người rời khỏi Thanh Vân Điện.
   Văn châu chủ thấy hắn đi, thu hồi nụ cười, nhìn Văn Thi Di, trách cô không lưu người lại.
   Yến hội rất nhanh đã kết thúc, Lục Tử Nghị nhớ kỹ lời dặn của cha trước đó, thận trọng từ lời nói đến việc làm, sau khi ăn xong yến hội, cáo biệt Văn châu chủ cùng các thế gia, theo cha về nhà.
   Trên đường về nhà, hắn cảm thấy nhàm chán, không có việc gì làm, nên cùng cha nói chuyện của Thẩm Trạch Lan.
   Dứt lời, hắn lộ vẻ may mắn nói: “Thiếu chủ là bằng hữu của Lan huynh thế thì quá tốt, ta còn nghĩ Lan huynh là tội phạm truy nã, vì việc này mà lo lắng hồi lâu.”
   Cha Lục Tử Nghị một lời khó nói hết mà nhìn hắn, nói: “Ngươi cần phải hảo hảo tôi luyện một phen.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play