Thái Lãnh Hàn cười thê lương:
- Không, không phải dọa! Tôi đang cầu xin! Tôi bây giờ đã rất khốn nạn, rất hèn hạ, rất đáng ghét trong mắt các người rồi. Xin đừng để tôi lộ ra bản chất xấu xa với Triệu Uyển Nhu nữa. Cho tôi ba năm. Ba năm thôi, được không?
- Nhưng tại sao lại phải là ba năm? Tại sao không phải nhiều hơn, hay ít hơn? Nếu cậu không nói rõ, tôi sẽ không thể chấp nhận được.
Triệu Chí Hải đúng là có tâm linh tương thông với con gái cưng. Ông hỏi ngay cái điều mà Triệu Uyển Nhu đang rất thắc mắc và băn khoăn. Sau đó, hai bố con không hẹn mà cùng nín thở, chờ nghe câu trả lời của Thái Lãnh Hàn.
Thái Lãnh Hàn lại phải suy nghĩ trước sau một lần nữa. Nhưng lần này, hắn quyết định nói rõ ra. Đây vốn cũng không phải là bí mật gì quá to tát. Hơn nữa, nói ra lần này, không phải chỉ để tăng thêm lòng tin cho Triệu Chí Hải, mà Thái Lãnh Hàn còn muốn có thêm nhân chứng, để phòng ngừa sau này hắn hối hận mà nuốt lời, rồi lại để lỡ dở cả đời của Triệu Uyển Nhu, để cô phải đau buồn, thậm chí là tệ hơn, cô có thể sẽ ghét hắn, hận hắn.
Thế là, Thái Lãnh Hàn hắng giọng, nói chậm rãi như kể chuyện xưa, lại như đang tuyên thệ:
- Mẹ ruột của tôi cả một đời đã khổ vì tình, đến trước khi chết, bà ấy rất sợ tôi cũng sẽ khổ vì tình. Cho nên, khi mẹ tôi hấp hối, tôi đã hứa với bà ấy, cho đến năm tôi ba mươi tuổi, nếu vẫn chưa thể có được thứ tình yêu mà đôi bên cùng tự nguyện thì tôi sẽ... sống cô độc đến già, sẽ không để bản thân phải khổ vì tình, càng không làm liên lụy bất cứ ai phải khổ vì tình theo tôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT