[Zhihu] Nghi Phạm Số Một

Chương 5


1 tháng

trướctiếp

Tôi liếc nhìn ông ta, chậm rãi lên tiếng:

- Hôm đó tôi không dám ngủ quá sâu. Có lẽ những lời nói Tiêu Vệ Quốc đã đe dọa khiến tôi cảm thấy vô cùng hoảng sợ, hoặc có thể chính vì hành vi xâm phạm tôi của anh ta đã khiến tôi không thể yên giấc.

- Dù sao thường ngày tôi cũng không ngủ vào thời gian đó. Ngay lúc tôi đang nghĩ ngợi lung tung thì Tiêu Vệ Quốc xuất hiện sau cửa sổ bên ngoài phòng ngủ của tôi và gõ cửa sổ.

- Anh ta nói “mày có biết tao muốn làm gì mà, bây giờ đi theo tao”.

Tôi dừng lại, mãi cho đến khi viên cảnh sát già trông có vẻ mất kiên nhẫn mới tiếp tục nói:

- Tôi buộc phải đi theo anh ta ra ngoài cửa sổ. Đi vào một con đường nhỏ ít ai biết, dường như Tiêu Vệ Quốc đã từng đi qua con đường này, dọc đường cùng không có thiết bị giám sát gì. Nói cho cùng thì ông cũng biết đấy, trong thị trấn của chúng tôi có ít thiết bị giám sát đến đau lòng.

- Tôi theo anh ta đến nhà anh ta. Có vẻ là vì nơi xâm phạm lần này là ở trong nhà anh ta, nên Tiêu Vệ Quốc cũng không quá mức đề phòng với tôi, vì vậy tôi đã có thể ra tay một cách dễ dàng.

- Vào lúc anh ta để tôi cưỡi trên người mình, tôi đã không thể kiềm chế nổi cơn giận dữ mà dùng gối đè  chết ngạt anh ta.

- Dùng gối đè chết ngạt ư? - Viên cảnh sát già trầm ngâm nhìn tôi: - Theo logic thì cô không có đủ sức lực để đè chết ngạt một người đàn ông trưởng thành có dáng người và tuổi tác cao hơn cô nhiều như vậy.

- Đái Hà, cô đang nói dối, cô vẫn chưa nói ra sự thật. Những gì cô nói là nửa thật nửa giả, tình huống cụ thể hẳn là như thế này…

- Đúng như lúc đầu cô nói, cô thừa dịp đêm tối gió lớn theo đường cửa sổ đi ra ngoài, đi theo Tiêu Vệ Quốc đến nhà anh ta. Cô đã tránh được tất cả thiết bị giám sát trên đường đi, nhưng cô đã bỏ lỡ một điều.

Tim tôi chợt ngừng đập, giống như đang bị một bàn tay to lớn vô hình túm chặt.

- Tiêu Vệ Quốc không có khả năng phản kháng là bởi vì anh ta bị cô đánh thuốc mê.

Thuốc?

Thuốc gì?

Tôi sững sờ nhìn viên cảnh sát già đang nói chuyện với mình, có chút ngạc nhiên. Rõ ràng trong ký ức phạm tội của tôi không có và không nên xuất hiện thuốc.

Rốt cuộc là ở đâu có vấn đề?

Nhìn thấy vẻ mặt đờ đẫn của tôi, viên cảnh sát già như thể đã đoán được tất cả.

- Chúng tôi đã điều tra thuốc trong cơ thể Tiêu Vệ Quốc, đó là thuốc trị mất ngủ.

- Trong máu của anh ta có số lượng thuốc rất lớn, loại thuốc ngủ này chỉ có thể mua được ở tiệm thuốc trong thị trấn…mỗi khách hàng mua loại thuốc kiểm soát này đều được đăng ký trong danh sách của tiệm thuốc.

- Đoán xem tên ai được đăng ký…

 

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp