[Zhihu] Nghi Phạm Số Một

Chương 3


1 tháng

trướctiếp

Đầu ngón tay tôi nắm chặt thành ghế đến mức trắng bệch.

Haha, quên chuyện đó đi.

- Nói cho tôi biết, cô sát hại anh ta như thế nào?

Viên cảnh sát già đẩy nhẹ gọng kính, bắt đầu chấp bút ghi chép lời khai của tôi.

Tôi thở dài: - Đồng chí cảnh sát, tin tức về cái chết của Tiêu Vệ Quốc ở nhà đã được lan truyền từ lâu rồi, lấy chuyện này làm căn cứ cho vụ việc tôi giết người có thái quá lắm không?

Tôi cố gắng giữ giọng điệu và cảm xúc của mình ổn định nhất có thể, vì sợ rằng một trong những chữ trong lời nói của tôi sẽ bị ông ta nhận ra rồi vạch trần.

Dẫu sao, người…cũng là do tôi giết.

Nhưng bây giờ không phải là lúc để lên tiếng.

Ông ta giống như một con sư tử giận dữ, đập mạnh vào bàn, chỉ mu bàn tay đang run rẩy không ngừng vào tôi:

- Đái Hà! Chúng tôi đã có chứng cứ rõ ràng! Tốt hơn hết là cô nên thú tội! Nếu cô thú tội trước khi chúng tôi đưa ra chứng cứ, cô vẫn có thể ra đầu thú!

Tôi nghiêng đầu nhìn ông ta, ông ta cũng nhìn tôi. Thế giới bên ngoài căn bản khác với những gì mô tả trong sách, hóa ra cũng sẽ có đổi trắng thay đen, thật sự không phân biệt đúng sai.

- Chứng cứ gì?

Tôi mò mẫm móng tay được cắt tỉa gọn gàng của mình, bởi vì lâu ngày chưa được cắt tỉa mà đã dài ra rất nhiều.

- Ông muốn đưa ra chứng cứ là tôi đang ngủ à?

- Vào hôm vụ án xảy ra tôi thật sự đang ngủ.

- Có đôi khi, không có nhân chứng chính là một loại bằng chứng ngoại phạm. Nếu như lúc đó tất cả mọi người đều chứng minh tôi đang ngủ, có phải là quá bất thường không?

Tôi mỉm cười nheo mắt lại.

- Một việc bình thường như thế mà lại được nhiều người để tâm đến vậy mới đúng là kỳ quặc đấy.

- Đồng chí cảnh sát, tôi là nạn nhân, tôi hận Tiêu Vệ Quốc là chuyện đương nhiên, đừng có kích động như vậy.

 

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp