Các bạn học đều không lạ gì việc lớp A1 và A2 vẫn luôn xích mích với nhau, hai lớp cứ đụng mặt nhau là đối chọi gay gắt, thậm chí là còn vạch giới hạn hành lang ra, tính toán từng cm.
Mỗi ngày là mỗi câu chuyện, mỗi ngày đều có cái để tranh cãi.
Nhưng chuyện ngang ngược hơn mà đám trẻ không nghĩ tới là cán bộ lớp hai bên yêu đương, là cái kiểu "tình trong như đã mặt ngoài cũng chẳng thèm e", thản nhiên nhuộm không khí thành màu hồng bling bling mỗi lần đi cùng nhau.
Từ chiếc ghế đá gây nên thù nhỏ, dẫn tới thù lớn rồi đến n chuyện phát sinh dở khóc dở cười giữa những cô cậu mới lớn. Những tâm tình khó hiểu khó chiều khiến dãy hành lang ngắn ngủn một ngày cũng không được yên tĩnh.
Việt Chinh ngây ngô với cái nhìn thế giới này toàn nhuộm màu rực rỡ tựa hàng trăm con hạc giấy Đỗ Thành Trí tự tay gấp tặng mình, hứa hẹn đây là vật định tình chứng minh một mối tình nghiêm túc. Lẫn lộn trong những mảng màu tươi sáng ấy Việt Chinh bắt gặp vệt xám xịt bên trong những người bạn của mình, cái Tâm đỏ hoe hỏi Việt Chinh:
"Bạn có nghe thấy tiếng hoa nở không? Khi lòng chúng ta thật sự yên bình ấy."
Việt Chinh không hiểu tiếng hoa nở là ý gì.
Hành lang hai lớp, vài ba chuyện tình cảm buồn cười dở hơi của bọn trẻ và hành trình tìm kiếm âm thanh hoa nở của những tâm hồn không an yên.