"Dì Tần, cháu................"
"Tiểu Nguyễn, cháu nghe dì nói này, đợi tới khi cháu tới tuổi của dì, cháu sẽ phát hiện, những chuyện cãi nhau ồn ào bây giờ của các cháu, chỉ giống như gãi ngứa mà thôi, người ngoài nhìn vào thoạt nhìn rất ngọt ngào. Haizzz, bây giờ dì già rồi, nếu dì trở về thời trẻ............." Dì Tần lại bùm bùm nói một hồi, Nguyễn Tinh Vãn một câu cũng không chen vào được, dứt khoát không nói nữa.
Lúc rời đi, Nguyễn Tinh Vãn nhìn nơi mới chỉ sống hơn một tháng, không biết vì sao, lại có loại cảm giác giống như xa nhà vậy.
Cho dù là dì Hứa, hay là dì Tần, hoặc là các hàng xóm láng giềng xung quanh, đều cho cô sự ấm áp và quan tâm trước nay chưa từng có.
Thấy cô đi một bước quay đầu ba lần, Chu Từ Thâm đứng trước xe, tựa hồ hoàn toàn không hiểu sự lưu luyến bịn rịn của cô: "Cũng không phải sau này không quay lại, đến mức như vậy sao."
Nguyễn Tinh Vãn thu hồi tầm mắt, im lặng thở dài: "Cũng phải, người vô tình máu lạnh như anh sao hiểu tình cảm của những người sớm chiều ở chung lúc chia xa chứ."
"..............." Chu Từ Thâm trầm mặt xuống: "Nguyễn Tinh Vãn."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT