Tập đoàn Trường Dực toạ lạc trên phố tài chính phồn hoa nhất Bắc Kinh, ngựa xe như nước, dòng người cuồn cuộn.
Một quán ăn đặc sản với phong cách cổ kính ẩn mình trong khu vực náo nhiệt này, chiếm trọn tầng năm tòa cao ốc,tạo thành một thế giới nhỏ của riêng nó.
Trong cửa hàng thanh tĩnh lịch sự tao nhã, chỉ có sáu bàn ăn và mười hai gian phòng riêng. Vì giá cả đắt đỏ của đồ ăn nên nhóm nhân viên cổ cồn trắng [1] từ phố tài chính rất hiếm khi đến cửa hàng. Đồng thời vì độ ngon của đồ ăn và tính bảo mật của phòng riêng rất tốt nên thường xuyên có minh tinh và nhân vật nổi tiếng mở tiệc chiêu đãi, tổ chức liên hoan,… ở trong cửa hàng.
[1] Nhân viên cổ cồn trắng: (tiếng Anh: white-collar worker) là một khái niệm được hình thành tại Việt Nam từ thời Pháp thuộc. Ở thời kỳ này những công nhân lao động chân tay được gọi là col-bleu (nhân viên cổ cồn xanh, cổ áo màu xanh - tức mặc áo xanh), còn những viên chức văn phòng thì gọi là col-blanc (tương tự: mặc áo trắng).
Trong một bàn sát cửa sổ, Thẩm Thư Triệt nhìn A Tửu đang vui vẻ ăn cơm, ánh mắt dịu dàng: “Không vào phòng riêng không sao chứ? Fans Weibo của em hơn chục triệu, bước ra cửa cũng có thể bị nhận ra mà? Không sợ đưa tới rắc rối à?”
“Không phải fans Weibo của sư huynh cũng có hơn chục triệu à?” A Tửu duỗi tay xúc một miếng cơm chiên nấm trắng cho vào trong miệng, hạt cơm rang với dầu bóng mượt phối với miếng chân giò hun khói xắt hạt lựu và tôm bóc vỏ, trong khoảnh khắc nổ tung ở đầu lưỡi làm A Tửu hưởng thụ híp đôi mắt lại: “Vừa rồi em có nghe được sư huynh gọi điện thoại, phòng riêng đều bị đặt trước hết rồi. Em không hi vọng sư huynh lại phải phiền toái.”
Thẩm Thư Triệt cầm đũa gắp một miếng cá hố chiên giòn đặt vào trong đĩa của A Tửu: “Thật ra, cũng không quá phiền toái.” Để nhân viên nhường phòng riêng bố anh đặt hằng năm ra là được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT