“A Tửu, em…” Quý Kỳ Tây rất muốn nhờ lòng tự tin tăng cao đi hỏi A Tửu, nhưng lời đến trước miệng lại mạnh mẽ nuốt xuống. Anh giả vờ thảnh thơi nói: “Em có muốn trượt một vòng không?”
A Tửu thu ánh mắt đang nhìn giữa sân lại, chuyển về phía Quý Kỳ Tây, trong mắt đầy nghi hoặc: “Chúng ta trượt ở khu trẻ em à?”
Yết hầu Quý Kỳ Tây lăn nhẹ: “Đúng.”
Anh hoài nghi kiếp trước mình vẫn là một chúa tự tin, thế cho nên bây giờ được A Tửu liếc nhìn đều nghĩ trong đôi mắt hạnh kia giấu sự yêu thích. Nhìn kỹ một lần nữa, trong đôi mắt nâu nhạt trong suốt trong trẻo kia ngoài chút ý cười nhàn nhạt ra thì không còn tâm tình dư thừa nào khác.
Quý Kỳ Tây nắm tay để trước môi, ho nhẹ một tiếng: “Anh thấy khu trẻ em rất thú vị. Em theo anh chơi một vòng ở khu trẻ em đi.” Dù sao trong cũng sân có không ít người lớn, anh và A Tửu xen lẫn trong bên trong không mất mặt.
Lúc A Tửu vừa thấy mấy đứa nhỏ chơi trong sân, đáy lòng cũng có chút rục rịch. Có lẽ bởi vì kiếp trước không có tuổi thơ vui vẻ, cho nên A Tửu thật sự thích chơi cùng với các bạn nhỏ.
“Sư huynh, anh thật sự thấy khu trẻ em thú vị à?” A Tửu chăm chú nhìn Quý Kỳ Tây, giả vờ nghiêm túc: “Anh không thể nói dối đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT