Mái tóc đen dài nhu thuận xõa sau lưng, chiếc quan phục màu tím đậm thêu một ít hoa văn trông vừa mỹ lệ vừa tao nhã, kết hợp với vóc dáng cao ráo và thân hình vừa vặn, cái liếc mắt cũng khiến đầu tim người khác chợt thắt lại.
Bạch Cao Hưng cảm thấy hình như có chút đẹp, cậu cúi nhìn dây xích đủ dài, vỗ cánh định bay đến anh. Nhân viên trang phục bên cạnh thấy móng vuốt nhọn của bé vẹt, hốt hoảng kêu lên: “Ôi—ôiiii! Không được đậu lên bộ đồ này! Sẽ hỏng mất!”
Lê Phổ khựng lại một chút, nhưng vẫn theo phản xạ đưa tay ra đón, Bạch Cao Hưng lôi theo dây xích lượn vòng quanh đỉnh lồng một chút, rồi đáp xuống chiếc ghế nhỏ bên cạnh.
“Làm tôi sợ muốn chết.” Nhân viên phục trang vỗ ngực, hoàn hồn lại rồi hỏi không tin nổi: “Nhóc này thực sự nghe hiểu sao?”
Hôm qua trong Trường Ninh cung, đã có rất nhiều người đến xem náo nhiệt.
Một là để chứng kiến xem cảnh quay bị mắc lại lâu nay của đạo diễn Tôn là gì, hai là để xem bé vẹt được gọi là “Vẹt nhà ảnh đế” thông minh cỡ nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT