Giọng nói nhẹ nhàng pha chút uy nghiêm vang lên khắp đại điện, như làn gió nhẹ đẩy chuông Phạn, khiến người ta không thể không tin phục lại vừa cảm thấy thương xót.
Chất giọng ấy rất êm tai, lời nói rõ ràng, thậm chí nhịp thở và nhịp điệu đều được kiểm soát vô cùng chuẩn xác, không ai có thể phủ nhận khả năng đọc thoại xuất sắc của người này.
Những ai hiểu đạo diễn Tôn đều biết rằng vị đạo diễn này có yêu cầu rất cao về nền tảng của diễn viên. Thêm vào đó, khi chọn diễn viên trong buổi thử vai, ông luôn chú ý sao cho ngoại hình và giọng nói phù hợp với nhân vật nhất có thể. Vì vậy, khi bộ phim truyền hình lên sóng, hầu như mỗi diễn viên đều tự lồng tiếng cho nhân vật mình. Câu thoại này chứa đầy cảm xúc, tràn ngập tình cảm, hoàn toàn có thể làm mẫu!
Nhưng chỉ có Hoàng Toa Thanh đang run rẩy phía sau rèm châu trong điện là biết rõ: người thốt ra câu thoại này không phải là cô.
Cô nhìn qua rèm châu, lúc này đã bỏ lỡ thời điểm tốt nhất để bước ra, dù thế nào cũng không thể bắt kịp nhịp điệu nữa.
Làm sao đây… bây giờ có nên đi ra ngoài không nhỉ? Hay nên chủ động yêu cầu đạo diễn ngừng lại? Hoàng Toa Thanh chưa từng cảm thấy lo lắng khi diễn như thế này, lần này thực sự toát mồ hôi lạnh. Đây vốn là lỗi của cô, lại phải đối mặt với đạo diễn Tôn… toi rồi!
“Cắt!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play