Xuyên Nhanh : Be Văn Cầu Sinh Chỉ Nam

Chương 1


3 tuần


“Đại tiểu thư, canh an thần đã đun xong, đã phân phó Đào Hoa đưa đi qua thiên viện.”

“Dựa theo đại tiểu thư sai bảo, đã cho nhiều thêm số lượng dược.”

Bạch Du ở lúc choáng váng tại thời điểm khôi phục ý thức, trong đầu vang lên tiếng máy móc: [ Truyền tống thành công, thế giới năng lương hao hết, hệ thống sắp sửa đóng cửa , thỉnh ký chủ toàn lực cầu sinh. ]

Bạch Du mở mắt ra, lọt vào trong tầm mắt là một khuôn mặt đầy dữ tợn, thần sắc hung hãn lão ma ma, đang ở duỗi tay dùng động tác mềm nhẹ sửa sang lại thảm mỏng đang đè trên chân.

Mà Bạch Du trên người là một thân hoa phục, đang dựa nghiêng ở trường kỷ khắc hoa phong phú.

Nhìn thấy Bạch Du mở mắt, ma ma dưới tay đỡ Bạch Du đứng dậy.

Theo Bạch Du ngồi thẳng, hệ thống truyền thế giới khởi động lại cốt truyện trước cùng nguyên chủ ký ức giống như bị cắm vào ảnh chụp album, ngay ngắn trật tự an vị trong đầu.

Bạch Du duỗi tay xoa ấn đầu óc có chút toan trướng, giọng nói trầm thấp như suối tuyền róc rách : 

“Ngươi mới vừa nói cái gì?”

“Lão nô nói đại tiểu thư phân phó đưa canh an thần, đã làm Đào Hoa đưa đi thiên viện.”

Bạch Du nghe vậy, mí mắt không chịu khống chế mà rụng nhẹ hai cái.

Hồi tưởng lại bộ phận cốt truyện kế tiếp muốn mệnh xảy ra, bất chấp mọi thứ, bắt được cánh tay lão ma ma nói : “Đỡ ta đi thiên viên, mau!”

Lão ma ma sửng sốt một chút, tuy rằng không hiểu nhà mình từ xưa đến nay chủ tử vừa cẩn thận đoan trang vì sao đột nhiên hoảng loạn thành như vậy, lại lập tức ngồi xuống cho Bạch Du xuyên giày, sau đó đỡ Bạch Du nhanh chóng xuống trường kỷ, ra cửa.

May mắn thiên viên rất gần, ra cửa chính xoay hướng đoạn ngọ liền đến.

Bạch Du người còn chưa tiến vào cửa phòng thiên viện, liền nghe được bên trong truyền đến môt giọng nói  10 phần tiêu chuẩn thuộc về vai ác pháo hôi âm thanh sắc nhọn.

Âm dương quái đản, 9 khúc 10 tám cong.

“Cửu điện hạ, đây chính là đại tiểu thư chuyên môn phân phó bọn nô tỳ tỉ mỉ đun nấu canh an thần, chuyên trị thất tâm chi chứng cho cửu điện hạ, ngài cũng không nên cô phụ một mảnh hảo tâm của đại tiểu thư…'

“Người đâu, cửu điện ha có lẽ bệnh lâu ngày gây ra tay chân hư nhuyễn, bản thân không cầm được chén thuốc, còn không nhanh lên ‘ hầu hạ ’ cửu điện hạ lúc còn nóng cho uống xong đi!”

“Hầu hạ” này hai chữ nhấn mạnh rất nặng, Bạch Du nghe được cái trán nổi lên gân xanh nhảy như sét đánh.

Ném ra ma ma đang đỡ cánh tay của nàng, dẫn theo váy hai bước lên bậc thang, đẩy ra cửa liền chạy đi vào.

“Dừng tay!” Bạch Du vào cửa liền quát khẽ một tiếng.

Trong phòng một đám người đang đứng, có bốn đến năm tỳ nữ, cộng thềm năm đến sáu người mặc quần áo ngắn eo gã sai vặt.

Trong đó hai tên sai vặt chính một trái một phải kiềm chế hai tay nam tử trên giường.

Hai tên tỳ nữ càng là một kẻ bưng chén thuốc tiến lên, một kẻ khác tắc nhéo người được xưng là “Cửu hoàng tử” cằm nam tử, phải cho hắn sống sờ sờ rót đi vào.

Nam tử nhìn như côn trùng bị nắm cánh, liều mạng mà vặn vẹo tránh thoát, yết hầu bên trong phát ra thanh âm rên rỉ giống như dã thú.

Hai tròng mắt xuất huyết, sắc mặt kinh sợ, càng sấn đến hắn một nửa khuôn mặt che kín lởm chởm đầy vết sẹo trên sườn mặt xấu xí vặn vẹo, nhìn thấy ghê người.

Bạch Du vào cửa vừa lúc gầm nhẹ một tiếng đã có hiệu quả, đám kia tỳ nữ cùng gã sai vặt nghe tiếng đều ngừng động tác, nhìn về phía Bạch Du đột nhiên chạy vào.

Trên giường nam tử sấn mọi người khoảng khắc sửng sốt tránh thoát kiềm chế, cuộn tròn thành một vòng trốn vào bên trong giường.

Xả lại chăn đem bản thân đắp lên, run bần bật phát ra từng tiếng sợ hãi thét gào.

“Đại tiểu thư, đại tiểu thư như thế nào tự mình tới chỗ này dơ bẩn…..” Người này vừa mở miệng, Bạch Du liền nghe ra nàng thanh âm chính là giọng nói bén nhọn, âm điệu quái đản 10 phần tiêu chuẩn giọng pháo hôi.

Bạch Du mở miệng ngắt lời nói: “Đi ra ngoài!”

Bạch Du hít một hơi nói: “Các ngươi đều đi ra ngoài……”

Đào Hoa từ trước đến nay được nhà mình chủ tử yêu thích, từ nhỏ làm bạn ở chủ tử bên người, tình nhuq tỷ muội lớn lên, càng là giỏi về hiểu rõ chủ tử hết thảy cảm xúc, mọi việc đều nghe chủ tử xông vào đằng trước.

Nhưng là lúc này Đào Hoa một đôi mắt sáng ngời con ngươi trợn tròn, hướng tới chủ tử đi đến một nửa thế nhưng bị quát lớn đi ra ngoài, nàng cả người có chút ngớ ngẩn.

Nàng nhanh chóng quỳ xuống hành lễ, nhưng một lúc sau vẫn là mở miệng nói: “Chính là đại tiểu thư, dược còn không có uy xuống đâu…”

Đào Hoa thanh âm bên trong thâm chí lộ ra môt chút ủy khuất, rốt cuộc nàng chính là dựa theo nhà mình chủ tử mệnh lệnh làm việc.

Bạch Du trong đầu bởi vì điểm này mà chết ở cốt truyện, cả người nóng giống như chảo dầu nước sôi trào đâu, không công phu đi thể nghiệm và quan sát người khác tâm tư cùng cảm xúc.

Nàng không có lặp lại chính mình mệnh lệnh ,chỉ nhìn xung quanh mọi người một lát nói: “Dược lưu lại, ta tự mình uy cửu điện hạ uống.”

Mọi người tuy rằng đầy mặt kinh ngạc, nhưng vẫn là nhanh chóng dựa theo Bạch Du phân phó sôi nổi lui ra.

Đi theo Bạch Du tới lão ma ma thấy thế lập tức vào nhà, đem trên mặt đất Đào Hoa một túm, cũng đem người túm đi ra ngoài.

Chén thuốc liền đặt ở mép giường mặt trên bàn nhỏ, còn lượn lờ nhiệt khí.

Dày đặc chua xót khí vị tràn ngập bên trong gian phòng.

Rõ ràng là ban ngày ban mặt, bên ngoài ánh nắng tươi sáng, nhưng là nhóm tỳ nữ cùng gã sai vặt đóng lại cửa phòng lui ra ngoài, phòng trong chỉ còn lại có một mảnh tối tăm.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play