“Ý ngươi là... đây là hoa thành tinh sao?”
Lục Hoài nhìn tên thái giám bị biến thành người máu, bị thị vệ giữ chặt trong điện. Sau khi nghe đối phương kể lại sự việc, cảm giác đau đầu càng thêm nặng nề.
Tên thái giám ngơ ngác ngẩng đầu, dưới chân còn có một đóa hoa hồng rực rỡ. Hắn nghiêm túc gật đầu: “Điện hạ, đây là Nhược Phong tỷ tỷ sai nô tài đến. Trên đường, nô tài nhặt được bông hoa hồng này, hoa tâm ngửi rất thơm, bụng lại hơi đói nên nô tài lỡ cắn một miếng. Ăn rất ngon. Vừa rồi, nô tài nghe thấy động tĩnh, liền ôm hoa đi vào, ai ngờ hoa tâm bất ngờ rụng xuống, bên trong còn bắn ra một cây ngân châm. Nô tài nghĩ chắc chắn hoa đã thành tinh rồi.”
Nhược Phong khẽ nhếch khóe môi, liếc nhìn hắn rồi bất đắc dĩ nói: “Điện hạ, quả thực là như vậy. Tuy nhiên, Văn đại nhân đã kiểm tra rồi, hoa tâm kia là thật và không hề có độc.”
Lục Hoài gật đầu, rồi nhìn tên thái giám mập mạp, khỏe mạnh trước mặt, bật cười: “Có khi nào là chính ngươi giấu nó ở đó từ trước không?”
Tên thái giám nghe xong liền cố giơ tay bị thị vệ giữ chặt, nghiêm túc đáp: “Điện hạ, tháng trước nô tài nhặt được một miếng bánh tô ở Ngự Hoa Viên, ăn xong liền tiêu chảy. Ba tháng trước, nhặt được chiếc bánh bao phía sau An Bình Cung, ăn xong liền hôn mê một ngày. Năm tháng trước...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT