Những ngày sau đó tôi không có lịch trình, vậy nên Kỳ Tử Mộ đã lên kế hoạch chuyến du lịch hai người cho chúng tôi.
Tuy bây giờ ký ức của Kỷ Từ Mộ dừng lại ở tuổi mười chín, thích làm nũng, dùng ngôn ngữ trà xanh, nhưng ở nhiều khía cạnh anh ta vẫn đáng tin cậy.
Tôi và anh ta ra ngoài chơi một tháng, sau khi về tôi đưa anh ta đến bệnh viện kiểm tra, bác sĩ nói huyết khối đã nhỏ đi rất nhiều, còn về trí nhớ chắc phải đợi huyết khối tiêu hoàn toàn mới có thể khôi phục.
Vấn đề này tôi không suy nghĩ nhiều, nhưng còn Kỷ Từ Mộ từ khi rời khỏi bệnh viện anh ta cứ im lặng, giống như có rất nhiều tâm sự.
Về đến nhà, anh ta liền chui vào phòng làm việc, đờ đẫn ngồi tựa lưng vào ghế.
Tôi không vào quấy rầy, nhưng tôi ra ngoài chạy nhảy bơi lội rồi về vẫn không thấy anh ta ra, chỉ đành cắt trái cây mang vào.
“Anh sao vậy? Từ lúc ở bệnh viện đã khác thường, có phải nhớ ra gì rồi không?”
Kỷ Từ Mộ do dự rất lâu mới mở lời: “Bà xã, có phải em thích anh lúc chưa mất trí nhớ hơn đúng không?”
Tôi: “???”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play