Sau khi mất trí nhớ, Kỷ Từ Mộ lấy cớ cần nghỉ ngơi, phủi tay ném mọi việc ở công ty cho phụ huynh nhà họ Kỷ và các thư ký trợ lý, tranh thủ thời gian rảnh rỗi kéo tôi trải nghiệm cuộc sống tân hôn.

Tôi vừa đóng một phim điện ảnh xong, trừ những lúc phải đi chụp ảnh tạp chí và làm hậu kỳ cho phim, thời gian còn lại tôi mặc cho anh ta sắp xếp.

Thời điểm Mạnh Cửu An gọi điện nói muốn mở tiệc chúc mừng Kỷ Từ Mộ xuất viện, tôi và Kỷ Từ Mộ đang đi dạo trung tâm thương mại, anh ta đang lựa áo ngủ tình nhân.

Sau khi rõ thời gian và địa điểm, Kỷ Từ Mộ mới thò qua nói một câu: “Đúng là đáng thương, mấy tên độc thân các cậu không có vợ nên suốt ngày chỉ có thể tụ tập giết thời gian, không như tôi...”

Tôi nhanh nhẹn đưa di động ra xa, quả nhiên ngay giây sau bên kia toàn tiếng mắng chửi.

Kỷ Từ Mộ tỏ ra vô tội: “Bà xã, cậu ta mắng anh.”

Đầu bên kia di động im lặng hai giây, ngay sau đó tiếng gầm gừ lớn hơn: “Sao không mắng được hả? Chết tiệt!”

Tôi: “...”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play