Nhìn Đỗ Hạ trầm mặt, lúc này Tống Gia Ngôn mới phát hiện, một loạt động tác vừa rồi của mình là một loại thương tổn với nữ tử.
Tống Gia Ngôn lập tức liền luống cuống, hắn vội vàng đi đến mép giường, ngồi xổm xuống nhìn thẳng Đỗ Hạ, vẻ mặt nôn nóng giải thích nói: “Hạ, Hạ Hạ, ta, ta không có ý tứ kia.”
Đỗ Hạ sợ lại nghe được câu nói nào đó làm mình thêm thương tâm từ trong miệng hắn, vội vàng giơ tay chặn lại; “Tôi biết, vừa rồi là tôi nói chuyện không dùng đầu óc, anh coi như chưa từng nghe qua, ngàn vạn lần đừng để trong lòng.”
Cố gắng trấn định nói xong lời này, Đỗ Hạ hoảng loạn từ trên giường đứng lên, cô cũng không dám nhìn Tống Gia Ngôn, cong lưng một bên mang giày, một bên nhỏ giọng bổ sung nói:
“Thời gian cũng không còn sớm, tôi về phòng ngủ trước đây, có chuyện gì ngày mai chúng ta lại nói đi.”
Bản năng nói cho Tống Gia Ngôn biết nếu tối hôm nay không giữ Đỗ Hạ lại, cứ để cô đi như vậy, quan hệ giữa hai bọn họ cũng sẽ bị đóng băng.
Thấy Đỗ Hạ vừa đi xong giày đứng lên, Tống Gia Ngôn duỗi tay giữ chặt cánh tay của cô, lại lần nữa giải thích: “Hạ Hạ, ta thật sự không có ý tứ kia.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play