So với các phu nhân khác trong kinh thành, Tần thị cảm thấy chính mình đã thực hạnh phúc.
Bà nuôi con gái, con trai đều cực kỳ xuất sắc, lại được trượng phu kính trọng, quản lý hậu viện cũng không có có nhiều oanh oanh yến yến chọc bà phiền lòng.
Một phòng thiếp thất duy nhất cũng là nha hoàn của bà.
Cũng là người thành thật bổn phận, chưa từng có suy nghĩ muốn tranh sủng với bà, trước kia chỉ một lòng suy nghĩ nuôi lớn con gái của mình, hiện tại, cũng chỉ nghĩ cách cho con gái xuất giá vẻ vang.
Tần thị cũng chưa bao giờ bạc đãi hai mẹ con bọn họ, tìm nhà chồng cho thứ nữ cũng tìm nhà nhất đẳng thanh quý. Cũng không có bởi vì nàng không phải con gái ruột mà khinh mạn nàng, tùy ý an bài hôn sự của thứ nữ.
Hiện giờ mắt thấy chuyện con trai cũng bắt đầu có tin tức, Tần thị thật sự cảm thấy mình đã không có gì ưu sầu.
Khi Tống Gia Ngôn tới nói chuyện, Tống Quốc công cũng không ở đây, cho nên hiện tại ông còn chưa biết lai lịch của Đỗ Hạ, còn mang vẻ mặt kỳ quái hỏi Tần thị: “Vị Đỗ cô nương này rốt cuộc có thân phận gì, trong tay thế nhưng có nhiều thứ hiếm lạ cổ quái như vậy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play