Đại não Đỗ Hạ lúc này đã trống rỗng, cô vươn tay xoa xoa cánh mũi hơi ngứa ngứa của mình, trong lòng đã chạy như điên rống giận: “A! A! A! Sơ mi trắng giết tôi!”.
Rõ ràng là kiểu dáng quần áo thực bình thường, nhưng Tống Gia Ngôn mặc nó, xứng với vẻ mặt xấu hổ của hắn, Đỗ Hạ liền không khỏi ( thở hổn hển, thở hổn hển ) suy nghĩ linh tinh.
Thấy Tống Gia Ngôn đã quẫn bách đến mức muốn tìm khe đất chui vào rồi, Đỗ Hạ vội vàng quay người, hung hăng đánh hai cái lên mặt.
Sắc đẹp hại người! Cô phải bình tĩnh, cô cũng là người gặp qua việc đời, cũng không thể suy nghĩ linh tinh. Còn cứ như vậy, khi nào bọn họ mới có thể ra cửa.
Thật vất vả mới xua đi những hình ảnh không trong sáng trong đầu, lúc Đỗ Hạ lại xoay người, trên mặt đã troe lên nụ cười đứng đắn.
Cô nghiêm trang hỏi: “Làm sao vậy?”
Tống Gia Ngôn ngắn ngủi trầm mặc hai giây, cuối cùng vẫn nhịn xuống không hỏi vừa rồi vì sao lại tự đánh lên mặt mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT