Hắn là chồng cô, về sau hắn cũng sẽ là cha của con cô, bọn họ sẽ trở thành hai người thân thiết nhất.
Được Tống Gia Ngôn cõng lên kiệu hoa, Đỗ Hạ kích động đến mức thiếu chút nữa rơi lệ, cũng may cuối cùng cô cũng nhớ rõ, nếu khóc thì lớp trang điểm sẽ lem hết.
Khăn voan đỏ trên đầu Đỗ Hạ phải đợi tới buổi tối hôn lễ kết thúc mới được Tống Gia Ngôn xốc lên, chung quanh đều là người với người, cô không tìm được cơ hội vén khăn voan lên
Kiệu hoa lắc lư đi tới, lúc mới bắt đầu Đỗ Hạ còn có thể ngồi ngay ngắn ưỡn ngực thu bụng, nhưng được một lúc, cô liền có chút ngồi không yên, cuối cùng cô thấy mới vừa đi qua chợ phía tây, còn phải đi một hồi lâu nữa, cho nên cô điều chỉnh một tư thế thoải mái hơn.
Khi kiệu hoa dừng trước cửa lớn Quốc công phủ, Đỗ Hạ vội vàng điều chỉnh tư thế, ngồi chờ Tống Gia Ngôn tới đá kiệu.
Lúc được Tống Gia Ngôn đỡ xuống kiệu hoa, Đỗ Hạ phát hiện tay hắn có chút run run.
Đúng rồi! Tống Gia Ngôn không giống cô, hắn vẫn luôn coi hôm nay là một ngày quan trọng, có thể nắm tay cô bước vào đại môn Tống gia, y theo tính cách của hắn thì đây là lúc rất kích động.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play