Vừa nghĩ tới đây, Tống Hải vội tự tát bản thân một cái.
Không đúng, không đúng, công tử bọn họ không khác gì trích tiên, trăm triệu lần không làm được loại chuyện này, tư tưởng của hắn quá hẹp hòi, đánh giá thấp công tử.
Tống Hải ở bên ngoài phỉ nhổ bản thân, Tống Gia Ngôn ở trong thư phòng không nghe thấy tiếng bước chân hắn rời đi, cho nên nhịn không được hô một tiếng: “Tống Hải? Ngươi không nhanh đi làm chuyện ta phân phó, còn ngơ ngác đứng ngoài cửa làm gì?”
Tống Hải nghe vậy vội đáp ứng: “Công tử, tiểu nhân đi ngay.”
Trong thư phòng, Đỗ Hạ đứng cạnh Tống Gia Ngôn, có chút bất đắc dĩ nói: “Em đã nói không cần, anh bảo Tống Hải dọn một cái ghế dựa tới là được.”
Rõ ràng cô chỉ muốn cùng hắn đọc sách trong chốc lát, đâu cần phải dọn cả giường gỗ tới đây.
Tống Gia Ngôn trở tay nắm lấy tay Đỗ Hạ, ôn nhu nói: “Ngồi sẽ mỏi lưng, nàng nằm cũng được, chỉ cần nàng ở cạnh ta, ta đã rất vui rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play